Lực huyết mạch tiến vào cơ thể như sông biển bao la dâng trào trong cơ thể Diệp Thành, hoà với huyết mạch thánh thể của hắn điều hoà tứ chi bách hài, tôi luyện kỳ kinh bát mạch.
Đến một lúc nào đó, mái tóc trắng không có gió cũng tự bay của hắn dưới sự tôi luyện của lực huyết mạch từng sợi từng sợi trở lại màu đen như ban đầu, buông xoã như thác nước chảy, từng sợi đều loé lên ánh sáng vàng rực rỡ.
Đột nhiên mặt đất rung lên, hiện ra những hình ảnh huyền diệu tô điểm thêm vẻ lộng lẫy cho ngọn núi vắng vẻ này, khiến cho màn đêm đen bớt tẻ nhạt.
Mọi thứ đang diễn ra một cách có trật tự.
…
Diêm La Sơn, trước một đống đổ nát.
Những bóng đen đông nghịt đứng thẳng tắp nhưng đều cúi đầu, không dám thở mạnh, hơn nữa có người còn đang run rẩy.
Huyết Tôn đứng giữa đống đổ nát như bức tượng đài sừng sững không bao giờ sụp đổ, dưới màn đêm đen kịt, đôi mắt sâu thẳm như bầu trời sao của ông ta nhanh chóng tụ thành ánh sáng lạnh lẽo và đáng sợ.
“Rốt cuộc là ai?”
Cuối cùng Huyết Tôn cũng lên tiếng, mặt đất nhanh chóng kết thành băng với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, thậm chí không khí đang bay lên cũng bị đóng thành băng.
…
Dưới lòng đất của quần sơn, Diệp Thành thở ra một hơi khí đục thật dài sau đó từ từ mở mắt.
Ngay lập tức, hai tia thần mang bắn ra từ mắt hắn, tạo thành hai lỗ thủng lớn trên bức tường đá dưới lòng đất, đó là ngoại tướng của đạo nhưng lại xuất hiện dưới hình dáng thần mang.
Chẳng mấy chốc, thần huy quanh người hắn đã hội tụ vào cơ thể, đôi mắt sâu thẳm như bầu trời sao bao la cũng trở lại bình thường, trở thành giếng cổ không một gợn sóng.
Đúng là tạo hoá!
Diệp Thành xoay khớp cổ, rất nhiều lực huyết mạch đã dung hợp với căn nguyên của thánh thể khiến cho hắn có cảm giác như tắm trong gió xuân, có sự thân thiết với đất trời mà trước nay chưa từng có.
Đi thôi!
Tâm trạng Diệp Thành rất tốt, hắn nhảy lên rồi lao ra khỏi mặt đất như một đạo thần quang.
Không biết đến lúc nào hắn mới dừng lại trước một thành cổ rộng lớn.
Nhìn từ xa thành cổ ấy như một ngọn núi khổng lồ, hùng vĩ, sừng sững trên vùng đất này như một biểu tượng.
Đây chính là thành cổ Thiên Táng.
Rất lâu trước đây toà thành cổ này là một cổ trấn không nổi tiếng lắm, hơn nữa nó cũng không phải tên là thành cổ Thiên Táng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!