“Thế giới người phàm sao có thể có Truyền Tống Trận?”
“Nhất định có kẻ đứng đằng sau giúp đỡ bọn chúng”, có người hắng giọng lạnh lùng, “dám xây Truyền Tống Trận ở thế giới người phàm, bọn chúng nhất định tốn bao tâm huyết”.
“Còn ngây ra đấy làm gì, truy đuổi cho ta”, Huyết Khung điên cuồng lập tức sát phạt về phía trước.
“Điện Chủ, không được”, vài thống lĩnh vội kéo Huyết Khung lại.
“Cút”.
“Lẽ nào Điện Chủ quên đi vết xe đổ trước đó sao?”, vài thống lĩnh nhất mực kéo Huyết Khung lại, thậm chí bọn họ còn ôm lấy chân Huyết Khung.
Tất cả đều sợ rằng Huyết Khung đã bị cơn phẫn nộ choán lấp cả tâm trí, nhưng bọn họ hãy còn tỉnh táo, mỗi lần nhìn thấy Truyền Tống Trận, bọn họ đều vô thức nghĩ tới cảnh tượng vỡ tan bên trong Truyền Tống Trận, cảnh tượng đó thực sự quá tàn khốc.
E rằng từ ngày hôm nay trở đi người của phân điện thứ chín cứ nhìn thấy Truyền Tống Trận đều nghĩ tới cảnh tượng đó, đó là nỗi ám ảnh cả đời của bọn họ.
…….
Trong màn đêm, gió lạnh thét gào.
Diệp Thành đi qua rất nhiều Truyền Tống Trận, hắn hiện thân ở trước một rặng núi hẻo lánh.
“Không ngờ lại tự tạo thành một thế giới”, Diệp Thành mở Tiên Luân Nhãn, hắn nheo mắt nhìn rặng núi trước mặt.
Dưới Tiên Luân Nhãn, Diêm La Sơn không thể che giấu bất cứ thứ gì, mặc dù đây là một rặng núi nhưng lại có màu đỏ máu, cả ngọn núi như chìm trong biển máu, trong lúc này còn có thể nghe ra được tiếng ai oán rít lên cùng với từng cơn gió.
“Khi thiên trận pháp thật huyền diệu”, Diệp Thành bất giác thở dài, nếu không phải hắn có Tiên Luân Nhãn thì e rằng cũng không thể phát hiện được manh mối gì ở đây.
Vả lại điều khiến hắn kinh ngạc không chỉ có vậy mà là rặng núi màu đỏ máu này bị một lớp kết giới vô hình che lấp, sức mạnh phòng ngự đáng sợ đến mức không phải đại quân tu sĩ nào cũng có thể phá vỡ.
Ngoài kết giới phòng ngự và khi thiên trận pháp ra thì điều khiến Diệp Thành phải kinh ngạc còn có cả khí thế mạnh mẽ dồi dào ở đây, có thiên thế trợ uy, cho dù là phòng ngự hay công kích của Diêm La Vương đều mạnh lên gấp nhiều lần.
“Sức phòng ngự này vượt qua giới hạn mà ta có thể công phá”, Diệp Thành cau mày, hắn đã đánh giá thấp cấm chế của Diêm La Sơn.
“Ép ta phải mạo hiểm sao?”, Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu.
Thiên đạo, mở!
Sau tiếng hô của Diệp Thành, vòng xoáy thiên đạo xuất hiện kéo hắn vào hố đen không gian.
“Lần này vận may không tồi”, Diệp Thành đảo mắt qua thế giới tối đen, thấy không có nguy cơ Diệp Thành mới thở phào.
Sự việc tiếp sau đó dễ dàng hơn nhiều.
Trước khi vào đây, Diệp Thành đã tính toán sẵn khoảng cách và vị trí, chỉ cần tìm được vị trí chính xác bên trong hố đen thì hắn sẽ di chuyển theo cự li, như vậy là có thể thành công trà trộn vào trong Diêm La Sơn.
Không lâu sau đó, ở một góc của Diêm La Sơn có vòng xoáy màu đen xuất hiện, Diệp Thành vội lẻn ra ngoài.