Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 Bên này, trong thành cổ Chân Long, hơn nửa số người của Hạo Thiên thế gia đã được dịch chuyển tới thành cổ Nam Dương.  

 

Phía trên hư thiên của thành cổ, Diệp Thành đeo mặt nạ đứng đó như một bức tượng đài, nhìn thế giới bên dưới bằng cặp mắt sắc bén, sẵn sàng đối phó với những tình huống khẩn cấp bất cứ lúc nào.  

 

“Trần Dạ”, phía sau có một giọng nữ vang lên, nhưng người tới không phải phía Hạo Thiên Thi Nguyệt mà là phu nhân của Hạo Thiên Huyền Chấn: Hoa Tư.  

 

Nghe thấy tiếng gọi của Hoa Tư, Diệp Thành dời tầm mắt, mỉm cười lịch sự theo đúng lễ nghĩa.  

 

“Cảm ơn con đã về cứu chúng ta”, Hoa Tư bước lên một bước, nở nụ cười cảm kích chân thành.  

 

“Chuyện này do ta mà nên, tiền bối đừng nói thế”, Diệp Thành lại đưa mắt nhìn hư thiên bốn hướng.  

 

“Hắn vẫn chưa hoàn toàn chấp nhận Hạo Thiên thế gia”, Hoa Tư thầm nói trong lòng, nhất là khi nghe Diệp Thành dùng từ ‘tiền bối’ để gọi, bà không khỏi thầm thở dài, xét về vai vế gia tộc thì Diệp Thành nên gọi bà một tiếng di mẫu.  

 

Dù sao trong lòng thanh niên tóc trắng trước mặt bà vẫn có khúc mắc với Hạo Thiên thế gia.  

 

Nhất thời, cả hai đều im lặng.  

 

Không biết đến khi nào Hoa Tư mới nhìn Diệp Thành: “Trần Dạ, về chuyện của mẫu thân con…”  

 

“Tiền bối, đó đều là chuyện quá khứ rồi”, Diệp Thành lập tức lên tiếng ngắt lời Hoa Tư.  

 

“Dù thế nào đi nữa cũng là Hạo Thiên thế gia có lỗi với mẫu thân của con”, Hoa Tư hít sâu một hơi, tuy Diệp Thành không muốn nhắc đến chuyện này nhưng bà vẫn nói, đây là nút thắt trong lòng nên dù thế nào cũng phải tháo gỡ.  

 

“Không ai có lỗi với ai cả, là thâ nương của ta số khổ”, Diệp Thành cười mỉa mai, giọng điệu cũng lạnh nhạt hơn đôi chút.  

 

Lời này vừa nói ra, bàn tay sau ống tay áo của Hoa Tư không khỏi nắm chặt, trong lòng bà lại thở dài, bà muốn giúp Diệp Thành tháo gỡ nút thắt nhưng bà vẫn đánh giá quá thấp tính tình của hắn.  

 

Trong im lặng, bà từ từ quay người, bước xuống hư thiên.  

 

Bà vừa đi, trong mắt Diệp Thành loé lên một tia sáng, hắn nhìn chằm chằm một hướng trên hư không, tuy không biết cách bao xa nhưng dường như đã loáng thoáng thấy bóng dáng của đại quân.   

 

Ầm!  

 

Chẳng mấy chốc, bầu trời phía xa vang lên tiếng nổ kinh thiên động địa, từ rất xa mà cũng có thể nghe thấy.  

 

“Đuổi tới rồi sao?”, nghe thấy tiếng nổ, phía Hạo Thiên Huyền Hải lần lượt bay lên hư thiên, ánh mắt cũng nhìn về hướng hư không xa xa giống như Diệp Thành.  

 

“Đạo thân đã phá huỷ truyền tống trận”, Diệp Thành nhẹ giọng đáp.  

 

“Khoảng cách từ thành cổ Hoàng Tuyền tới thành cổ Chân Long là hơn ba mươi nghìn dặm, không có truyền tống trận, bọn chúng không thể đuổi kịp chúng ta trong thời gian ngắn”.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!