Đại chiến mất một ngày khiến hắn mỏi mệt, thế nhưng chiến tích của hắn vẫn rất huy hoàng, chí ít thì vì trận chiến này mà kế hoạch của liên quân các thế lực ở Đại Sở đã bị phá bỏ.
Roẹt!
Rất nhanh sau đó, sau tiếng gió rít lên, một bóng hình hiện ra, nếu nhìn kĩ thì chính là lão già mặc y phục rất bình thường với mái tóc bạc.
“Thánh Chủ, hôm nay người đánh được lắm”, lão già mặc y phục giản dị nhìn có vẻ hưng phấn, mặc dù ông ta lớn tuổi hơn Diệp Thành nhưng lại không thể điềm tĩnh bằng Diệp Thành, đây chính là sự khác biệt giữa một vị thống soái và thuộc hạ.
“Đã thông báo đến tất cả các thế lực của Thiên Đình chúng ta ở Bắc Sở chưa?”, Diệp Thành vừa cởi bộ y phục nhuốm máu vừa lên tiếng hỏi.
“Đã phân bổ tới phạm vi quanh các phân điện của Thị Huyết Điện rồi”, lão già mặc y phục đơn giản vội nói, “chỉ đợi Thánh Chủ ra lệnh”.
“Ông đi làm đi, tự lượng sức là được”, Diệp Thành khoát tay cười nói, “nhất định lúc nào cũng phải nhớ nhiệm vụ của mọi người là làm loạn, không được gây xung đột trực diện với các thế lực của Đại Sở”.
“Cái này thì chúng ta hiểu”, lão già mỉm cười quay người biến mất.
Rắc! Rắc!
Tiếp đó là âm thanh của tiếng xương cốt va chạm vào nhau, sau một canh giờ hồi phục, Diệp Thành lại lần nữa khí huyết ngút trời, trở lại trạng thái đỉnh phong.
“Lão đại”, ngay sau đó, bên trong thần hải của Diệp Thành chợt vang lên giọng nói của đạo thân.
“Ngươi vẫn còn biết liên hệ với lão đại là ta đây à?”, Diệp Thành tức tối mắng chửi.
“Đừng nói thế mà, ta tới đây là có việc quan trọng”, đạo thân Tinh Thần ho hắng.
“Nghe ý này của ngươi thì có tin tốt rồi?”
“Có phải là tin tốt hay không ta không biết nhưng chắc chắn là tin mà lão đại muốn nghe”, đạo thân Tinh Thần xoa xoa mũi, nói tiếp: “Nửa tháng trước, có người từng gặp sư phụ của người là Sở Huyên ở Thập Vạn Đại Sơn”.
“Thập Vạn Đại Sơn?”, Diệp Thành cau mày.
“Huyên Nhi vẫn luôn bặt vô âm tín là vì vào Thập Vạn Đại Sơn sao?”, sắc mặt Diệp Thành chợt trở nên vô cùng khó coi, hắn thật sự rất lo lắng.
“Không phải vậy”, một câu nói của đạo thân khiến Diệp Thành tức tối.
“Tên đê tiện nhà ngươi, có thể nói luôn trong một câu không hả?”, Diệp Thành mắng chửi.
“Vì người quá sốt ruột đấy chứ?”, đạo thân Tinh Thần ho hắng, “hôm qua ta tới bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn đi một vòng và tìm thấy rất nhiều người, chắc chắn sư phụ của lão đại không vào trong đó, chỉ đi bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn rất lâu thôi”.
“Còn gì nữa?”
“Cô ấy còn từng đi qua hoang mạc và hố thần”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!