“Sao lại thế này? Tại sao Pháp Luân Vương đi vào cũng có thể dẫn ra chín vị Hoàng đế nữa của Đại Sở?”
“Đó là biển lôi thiên kiếp của Diệp Thành, Pháp Luân Vương tự ý xông vào đương nhiên sẽ phải bị động ứng kiếp”, Cổ Tam Thông nhàn nhạt nói.
“Vậy cũng không đúng!”, lão tổ nhà họ Tô khó hiểu: “Chúng ta đều ở trong phạm vi biển lôi thiên kiếp của Diệp Thành, tại sao chúng ta không bị sét đánh?”
“Mấu chốt vấn đề nằm ở chín vị Hoàng đế của Đại Sở”, Chung Giang hít sâu một hơi, suy đoán: “Có lẽ thiên kiếp lần này khác những lần trước, chỉ những người ở trong biển lôi thiên kiếp mới phải bị động ứng kiếp. Lúc trước Pháp Luân Vương ở ngoài biển lôi nên đương nhiên sét không đánh ông ta, nhưng bây giờ ông ta xông vào thì lại là chuyện khác”.
“Đó cũng là lý do vì sao ông ta có thể dẫn ra chín vị Hoàng đế Đại Sở”, lão già Gia Cát Vũ chậm rãi nói: “Diệp Thành độ kiếp gì thì Pháp Luân Vương phải ứng kiếp đó, điều khác là chín vị Hoàng đế mà Diệp Thành phải đối đầu có độ mạnh yếu khác với chín vị Hoàng đế mà Pháp Luân Vương sắp phải đối đầu”.
Khi mọi người đang bàn luận thì phía Đao Hoàng và Độc Cô Ngạo đuổi theo Pháp Luân Vương cũng đã lao vào biển lôi.
Ầm!
Đột nhiên có tiếng sấm rền vang vọng bầu trời, biển lôi thiên kiếp lập tức mở rộng bốn lần.
Chẳng mấy chốc, biển lôi thiên kiếp và bốn phương Đông Tây Nam Bắc nơi tiếp giáp mây đen lại xuất hiện những bóng người, hơn nữa còn là từng nhóm chín người đứng ngay ngắn, cũng chính là chín vị Hoàng đế của Đại Sở.
Thấy vậy, cả bốn người đều cau mày.
Rút lui!
Đao Hoàng đột nhiên xoay người, rút lui khỏi biển lôi thiên kiếp đầu tiên.
Ù!
Họ vừa rút lui, biển lôi thiên kiếp lập tức nhỏ lại bốn lần, thậm chí bốn nhóm chín vị Hoàng đế vừa đi ra cũng đột nhiên biến mất theo.
“Đi vào biển lôi thiên kiếp của Diệp Thành sẽ phải bị động ứng kiếp”, Độc Cô Ngạo trầm ngâm, nói ra mấu chốt của vấn đề.
“Thiên kiếp này thật lạ”, Tiêu Thần cau chặt lông mày, sau đó lại nhìn hai vị Chiến Vương trong biển lôi, đó là Phụ Vương của hắn ta, hắn ta chưa bao giờ nghĩ rằng sau bao nhiêu năm như vậy lại được gặp lại ông ở đây, chỉ là hắn nhận ra Phụ Vương, nhưng Phụ Vương không nhận ra hắn.
“Pháp Luân Vương vẫn đang ở trong biển lôi thiên kiếp”, Thiên Tông Lão Tổ lên tiếng: “Nếu ông ta ra tay với Diệp Thành thì Diệp Thành không có sức chống trả”.
“Pháp Luân Vương có chín vị Hoàng đế giữ chân rồi, ông ta có mạnh hơn nữa cũng không đấu lại chín vị Hoàng đế đâu”, Đao Hoàng cất lời, hít sâu một hơi: “Chúng ta không vào được nữa, thiên kiếp của Diệp Thành quá kỳ lạ, hấp tấp xông vào có khi còn khiến tình hình của Diệp Thành càng tồi tệ hơn”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!