Thiên kiếp có thể đánh người nhưng không thể đánh được bí pháp và thần thông, tuy uy lực của biển lôi thiên kiếp bá đạo nhưng không có lực phòng ngự.
Vì thế Diệp Thành chỉ có thể chạy, hơn nữa còn không được chạy chậm, nếu chạy chậm thì đám cao thủ cảnh giới Chuẩn Thiên sẽ tấn tung từng chiêu lớn tới, hắn sẽ bị đánh tơi tả không toàn thây.
Diệp Thành lại một lần nữa chống lại sấm sét bay lên bầu trời, bay thẳng vào thiên tiêu, sát phạt tới hư thiên vạn trượng.
Tuy nhiên, Diệp Thành vừa đứng vững, một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện.
Bầu trời phía xa chỉ có biển sấm sét lơ lửng chứ không có một tia sét nào đánh xuống.
“Thế… Thế này là thế nào?”, Diệp Thành sửng sốt, vô thức giẫm lên biển sấm sét: “Bao nhiêu người đang trong phạm vi thiên kiếp mà, ngươi đừng lười biếng, phóng sét xuống cho ta!”
Tuy nhiên biển sấm sét chẳng thèm đoái hoài gì đến lời mắng chửi của hắn, vẫn không có tia sét nào đánh xuống thêm nữa.
“Chuyện… Chuyện gì đây?”, phía Cổ Tam Thông bên này cũng ngơ ngác: “Không phải trong phạm vi thiên kiếp thì đều bị kéo đi bị động ứng kiếp sao?”
“Không đánh nữa à?”, người của Chính Dương Tông cũng ngỡ ngàng nhìn lên bầu trời, biển sấm sét ở ngay trên đầu bọn họ, sấm sét cuồng bạo nhưng lại không đánh xuống.
Đột nhiên, đất trời giây trước còn đang sấm sét ầm ầm, giờ phút này lại trở nên im lặng, tất cả mọi người đều sững sờ nhìn trời, lôi kiếp của Diệp Thành có vẻ đã mệt, cần phải nghỉ ngơi.
Tốt lắm!
Đột nhiên một âm thanh dữ tợn vang lên phá vỡ sự im lặng, một đạo thần mang màu vàng tím vọt lên hư không, đó chính là Pháp Luân Vương, lôi kiếp đã dừng lại đương nhiên ông ta sẽ xông lên giết Diệp Thành.
Chết tiệt!
Phía Đao Hoàng vừa phản ứng lại đã đồng loạt xông lên.
Chặn chúng lại!
Pháp Luân Vương phất tay, thần quang lăng thiên giáng xuống, đại quân Âm Minh lại được triệu tập, bao phủ đất trời.
Chặn chúng lại!
Thiên Tông Lão Tổ hét lên, liên quân tứ phương lập tức xông lên yểm hộ từ mọi hướng, Pháp Luân Vương muốn giết Diệp Thành, phía Đao Hoàng muốn cứu Diệp Thành, đại quân Âm Minh muốn ngăn phía Đao Hoàng, liên quân tứ phương đương nhiên phải ngăn đại quân Âm Minh lại, tranh thủ thời gian cho phía Đao Hoàng bao vây tấn công Pháp Luân Vương.
“Hôm nay không ai cứu được ngươi đâu”, tốc độ của Pháp Luân Vương quá nhanh, ông ta đã tới gần biển lôi, hơn nữa còn rất tự tin có thể giết được Diệp Thành trước khi phía Đao Hoàng tới nơi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!