Không lâu sau đó, bên dưới cả hai người hiện lên trận pháp kì dị, âm dương luân chuyển, càn khôn cùng hiện còn Diệp Thành ở chính giữa trận pháp này, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng sức mạnh của không gian xung quanh đang hiển hiện.
Còn ở đây, Thái Hư Cổ Long bên trong lòng đất của Chính Dương Tông cũng đang thi triển thuật pháp, lấy Long Nhất và Long Ngũ làm trung gian để truyền tống Diệp Thành.
Chuyển!
Sau tiếng hô của Long Nhất, Long Ngũ và Thái Hư Cổ Long, roẹt một tiếng, Diệp Thành biến mất giữa không gian hư vô.
Hắn lại lần nữa xuất hiện và đã ở thế giới ngầm của Chính Dương Tông.
“Tiểu tử, mẹ kiếp, có thể gặp lại ngươi đúng là vui hết cỡ”, Diệp Thành vừa xuất hiện, Thái Hư Cổ Long bên dưới đại địa linh mạch đã hưng phấn hô lên, nó oằn mình như muốn phá vỡ phong ấn.
“Chẳng phải ta đến rồi sao?”, Diệp Thành đi xuyên qua lòng đất đến trước mặt Thái Hư Cổ Long.
“Phong ấn này phá thế nào?”, Diệp Thành nhìn Thái Hư Cổ Long rồi lại nhìn sang sợi xích phù văn đang trói chặt quanh cơ thể nó, “có phải trảm đứt xích phù văn này là được không?”
“Đương nhiên không phải”, Thái Hư Cổ Long vội nói, “nào, đến trước vị trí trán của ta, nhìn thấy chữ ‘cấm’ trên trán ta chưa? Luyện hoá nó sau đó làm đứt xích phù văn thì ta sẽ được cứu ra ngoài”.
“Ta phá phong ấn này nhất định kinh động đến Chính Dương Tông”, Diệp Thành xoa cằm, “có cách nào khác phá vỡ huyền cơ ở đây mà không bị phát hiện không?”
“Đương nhiên có”, Thái Hư Cổ Long nhếch miệng cười rồi gảy ra một đạo thần quang, nó dùng sức mạnh vô hình che đậy cả thế giới ngầm của Chính Dương Tông, “chỉ có thể duy trì trong nửa canh giờ”.
“Đủ rồi”, Diệp Thành không dám chậm trễ, hắn lập tức triệu gọi đạo thân Nhất Khí Hoá Tam Thanh, thiên lôi đạo thân và tiên hoả đạo thân.
Ngoài ra, Diệp Thành còn hoá ra cả trăm đạo thân, tên nào tên nấy trong tay cầm sát kiếm còn hắn thì bay tới phía trước trán của Thái Hư Cổ Long, tế gọi ra tiên hoả bao quanh chữ ‘cấm’ trên trán nó, việc hắn cầm làm chính là dùng một chiêu hoá giải phong ấn của Thái Hư Cổ Long.
Rầm! Đoàng! Đùng!
Bên ngoài, những tiếng động ầm vang vang lên không ngớt, chữ ‘cấm’ trên trán của Thái Hư Cổ Long cũng nhanh chóng tiêu tan, và sau khi chữ ‘cấm’ biến mất thì sức mạnh của Thái Hư Cổ Long cũng nhanh chóng được phục hồi.
“Chuẩn bị cho tốt”, nhìn chữ “cấm” đã hoàn toàn biến mất, Diệp Thành lên tiếng nhắc nhở.
“Đợi đó cho ta”, Thái Hư Cổ Long hít vào một hơi thật sâu.