“Đâu… Đâu phải ta nói đâu”, Diệp Thành giật giật khoé miệng.
“Còn không thừa nhận, chắc chắn trong lòng ngươi nghĩ như vậy”, Thượng Quan Ngọc Nhi liếc mắt nhìn Diệp Thành.
“Linh tinh, ta rất chung tình đấy”.
“Tin được ngươi mới lạ”.
“Tin hay không thì tuỳ”, Diệp Thành không đồng tình, biết bầu không khí trở nên kỳ quái, hắn bèn vội vàng chuyển chủ đề, hỏi Bích Du: “Tình trạng Phụ Hoàng cô thế nào rồi?”
“Đang bế quan”, Bích Du nhẹ giọng đáp, nhưng vệt ửng hồng trên mặt mãi vẫn chưa hết.
“Phụ Hoàng?”, nghe thấy hai chữ này, ánh mắt mọi người đều tập trung vào Bích Du.
“Bích Du tỷ tỷ, tỷ cũng là công chúa phàm trần sao?”, Tịch Nhan chớp đôi mắt to kinh ngạc nhìn Bích Du.
“Phụ Hoàng của cô ấy chính là Đao Hoàng trong truyền thuyết”, biết điều mọi người đang thắc mắc, Diệp Thành trả lời thay Bích Du luôn.
Lời của hắn khiến ánh mắt những người có mặt đột nhiên thay đổi, ánh mắt nhìn Bích Du cũng thay đổi, nếu Diệp Thành không nói ra, không biết đến lúc nào họ mới biết bí mật này.
“Phụ Hoàng từng nói, chỉ là hư danh thôi”, thấy ánh mắt thảng thốt của mọi người, Bích Du khẽ mỉm cười.
“Không phải hư danh đâu”, Thượng Quan Ngọc Nhi cảm thán: “Quen Bích Du lâu như vậy mà ta cũng không biết Phụ Hoàng của muội là Đao Hoàng, doạ ta hết hồn!”
“Bây giờ biết cũng không muộn”.
“Mọi người cũng đã đến rồi, để ta giúp mọi người mở đan hải và thần hải!”, khi Bích Du và Thượng Quan Ngọc Nhi nói chuyện, Diệp Thành đã triệu hồi tiên hoả đạo thân, thiên lôi đạo thân và Đan Tổ Long Hồn, mục tiêu chính là Huyền Nữ và Lạc Hi.
“Đan hải và thần hải cũng mở được sao?”, Huyền Nữ và Lạc Hi sững sờ.
“Không gì là không thể”, Diệp Thành mỉm cười: “Ngồi xuống đi! Có thể sẽ rất đau đấy, tĩnh tâm nhé”.
Nghe vậy, tuy Lạc Hi và Huyền Nữ không tin lắm nhưng vẫn khoanh chân ngồi xuống, sau đó hít vào một hơi rồi nhắm mắt, tâm cảnh cũng đồng thời lắng xuống.
Lập tức, Đan Tổ Long Hồn, tiên hoả đạo thân, thiên lôi đạo thân lần lượt tiến lên, mỗi người thi triển thần thông của mình, trên mặt Huyền Nữ và Lạc Hi hiện lên vẻ đau đớn, sắc mặt cũng thoáng chốc tái nhợt.
Bên này, Diệp Thành nhìn thoáng qua Huyền Nữ và Lạc Hi rồi lại đưa mắt nhìn Thượng Quan Hàn Nguyệt và Bích Du: “Trong cơ thể hai người đều có huyết mạch đặc biệt, thời gian này ở lại Hằng Nhạc Tông đi, tốt nhất đừng ra ngoài”.
“Đây cũng là lý do phụ thân bảo ta và Ngọc Nhi đến Hằng Nhạc”, Thượng Quan Hàn Nguyệt khẽ đáp.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!