“Loại đan dược mà tiền bối suy ra một nửa đan phương chính là Thiên Tịch Đan ạ?”
“Đúng như con đoán”, Đan Thần gật đầu: “Không ngờ chúng ta đều nghiên cứu Thiên Tịch Đan”.
“Vậy tiền bối đã thu thập đủ hết nguyên liệu luyện chế chưa ạ?”, Diệp Thành vội hỏi, đây mới là điều hắn thật sự quan tâm.
“Đã thu thập được tám phần, có mấy chục loại đến giờ vẫn chưa tìm ra”.
“Vậy thêm của con nữa thì sao?”, Diệp Thành lật đật lấy một chiếc túi đựng đồ ra đưa cho Đan Thần: “Con cũng thu thập được gần trăm loại, không biết của hai chúng ta gộp lại đã đủ chưa”.
Đan Thần không nói gì, nhanh tay nhận lấy túi đựng đồ, sau khi mở ra, vừa nhìn vào trong hai mắt ông đã sáng lên, với định lực của ông mà hơi thở cũng trở nên dồn dập.
“Thế nào rồi ạ? Có đủ không tiền bối?”, Diệp Thành nhìn chằm chằm Đan Thần.
“Có một số nguyên liệu con có ta cũng có, nhưng có một số nguyên liệu con có ta không có”, Đan Thần mừng rỡ bảo: “Gom cả hai lại, còn thiếu ba loại”.
“Ba loại nào nữa ạ?”, Diệp Thành hỏi ngay, hắn đã không nén được nỗi kích động trong lòng nữa.
“Tuỷ phượng hoàng, máu rồng, sừng kỳ lân”.
“Đều là thần thú”, Diệp Thành tặc lưỡi, hai giây sau hắn xoa cằm, suy tư: “Con từng uống một giọt máu rồng của Bá Vương Long, không biết máu tinh nguyên của con có thay được máu rồng không?”
“Con từng uống máu rồng?”, Đan Thần ngạc nhiên.
“Con từng uống khi ở thành cổ Thiên Long”.
“Nếu vậy trong huyết mạch của con đã có sức mạnh của máu rồng, có lẽ sẽ thay thế được”.
“Vậy chỉ còn thiếu tuỷ phượng hoàng và sừng kỳ lân thôi”, Diệp Thành cười tươi, có phần kích động.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!