Hôm nay vào ngay thời khắc này mọi tố chất mà hắn thể hiện đã chứng minh điều đó. Những tu sĩ của Viêm Hoàng và Hằng Nhạc cũng như nhà họ Hùng tề tựu lại với nhau chẳng phải vì Diệp Thành sao? Vì sự tồn tại của hắn mà có thể khiến cho bọn họ có thêm động lực chiến đấu.
Nếu như một người lựa chọn Diệp Thành thì đó có thể là vận khí, hai người lựa chọn Diệp Thành thì có lẽ đó là trùng hợp, nhưng ba người? Bốn người thì sao? Một tông tông, một phái, một thế gia, bao nhiêu người cùng lựa chọn Diệp Thành như vậy thì đó không phải là chuyện vận may hay trùng hợp nữa mà đó chính là sự tin tưởng và kì vọng.
“Mọi người như vậy khiến ta cảm thấy hơi ngượng đấy”, bị bao nhiêu người nhìn như vậy, Diệp Thành bất giác ho hắng.
“Giả bộ được đấy”, Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân lần lượt lênt iếng.
“Được rồi, giờ bắt đầu phân nhiệm vụ thôi”, nghe cuộc trò chuyện của hai người, Diệp Thành cứ thế ngó lơ, hắn để cho tấm địa đồ lơ lửng giữa không trung, không ngừng chỉ vào địa đồ và nói: “Chung Quy, Chung Giang, lão tổ nhà họ Tô, Phụng Trĩ, Hồng Loan, Sở Linh Ngọc, Hắc Bào, Cảnh Giang, hôm nay mọi người dùng thân phận mà mình đang mang dẫn những người nên dẫn đi kết hợp với đại quân của từng phân điện của Chính Dương Tông”.
“Ấy, sao lại không có ta?”, Bạch Dịch điện chủ của phân điện thứ chín lên tiếng: “Ta vào vai Thương Hình sao lại không để cho ta đi?”
“Tiền bối không cần phải đi, ta thay tiền bối diễn vai Thương Hình”, Diệp Thành cười đáp.
“Đừng mà, ta còn phải chuẩn bị cho một trận càn quét nữa”.
“Không vội, ta còn chưa nói xong”, Diệp Thành tiếp tục: “Sau khi chúng ta dẫn quân rời đi, đại quân của Viêm Hoàng sẽ nhanh chóng tiến vào chín phân điện để phòng thủ, chờ đợi mệnh lệnh bất cứ lúc nào”.
Nói rồi, Diệp Thành đem mười mấy miếng ngọc giản đưa cho nhóm người phía Cổ Tam Thông: “Bên trong ngọc giản chính là những thế lực phụ thuộc của Thanh Vân Tông, đương nhiên đều là những gia tộc vô cùng ác độc, đợi chúng ta đánh tan chín phân điện của Thanh Vân Tông thì không cần phải nghĩ nhiều cứ thế tấn công diệt trừ những gia tộc này với tốc độ nhanh nhất có thể”.
“Xem ra ngươi đã quyết dẹp bằng Thanh Vân Tông rồi”, nhận lấy ngọc giản, Cổ Tam Thông, Vô Nhai Đạo Nhân và nhóm người phía Bạch Dịch đều tặc lưỡi.
“Ta dám nói chúng ta diệt xong những gia tộc này thì Thanh Vân Tông nhất định sẽ đem món nợ này tính hết cho Chính Dương Tông và Doãn Chí Bình”.
“Nói trắng ra thì chính là chúng ta giết người có người nhận tội cho”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!