“Tiền bối bị thương ạ?”, vẻ mặt Diệp Thành khó hiểu.
Không chỉ Diệp Thành mà mấy người phía Chung Giang cũng nhìn Thiên Tông Lão Tổ, ở Đại Sở này, người có thể khiến ông ấy bị thương chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, vậy thì người đó chắc chắn rất nổi danh ở Đại Sở.
“Có phải đạo hữu đã gặp kẻ thù không?”, Chung Giang hỏi.
“Cũng không được coi là kẻ thù”, Thiên Tông Lão Tổ trả lời lập lờ nước đôi, lông mày ông ấy hơi nhíu lại: “Ta không biết tại sao Nam Minh Ngọc Thu lại trở nên như thế, ta bị con bé đánh bị thương”.
“Nam Minh Ngọc Thu?”, mọi người đều giật mình: “Thành chủ của thành cổ Thiên Long?”
“Chính là con bé”.
“Không ngờ lại là cô ấy”, mắt Diệp Thành gần như híp lại thành một đường.
Đã lâu lắm rồi không còn nghe thấy tin về Nam Minh Ngọc Thu, không ngờ khi nghe thấy tin tức về cô ta lần nữa lại là từ Thiên Tông Lão Tổ, hơn nữa cô ta còn khiến ông ấy bị thương.
Nghĩ đến đây, Diệp Thành thử hỏi: “Tiền bối vừa nói không ngờ cô ấy lại trở nên như thế, như thế là thế nào ạ?”
Nghe thấy câu hỏi của Diệp Thành, Thiên Tông Lão Tổ vuốt râu, trầm ngâm suy tư một lúc mới đáp: “Ta chỉ có thể nói là rất quái dị, giống như xác chết di chuyển vậy, nhưng thực lực lại mạnh hơn trước, ta với Ngọc Nhi liên thủ cũng không ngăn được con bé, không chỉ ta mà Ngọc Nhi cũng bị thương nặng”.
“Hai người liên thủ mà cũng không phải đối thủ của cô ấy?”, mọi người đều biến sắc.
Vẻ mặt Diệp Thành là sốc nhất, hắn biết rất rõ thực lực của Thiên Tông Lão Tổ và Sở Linh Ngọc, hai người liên thủ hoàn toàn có thể áp đảo Độc Cô Ngạo.
Lúc trước hắn nghe Nam Minh Ngọc Thu nói, thực lực của cô ta không bằng Độc Cô Ngạo, vậy tức là Nam Minh Ngọc Thu sau khi biến đổi, thực lực đã vượt qua cả Độc Cô Ngạo.
“Rốt cuộc khoảng thời gian này cô ấy đã trải qua những thay đổi gì?”, Diệp Thành lẩm bẩm một mình.
“Đạo hữu vào trước đi, cần gì cứ nói”, khi Diệp Thành còn đang suy nghĩ thì Chung Giang đã mời mấy người phía Thiên Tông Lão Tổ vào linh sơn.
Sau khi họ vào, Diệp Thành mới nhìn Hồng Trần Tuyết: “Tiền bối phái người điều tra tung tích của Nam Minh Ngọc Thu đi”.
“Nhìn vẻ mặt vừa rồi của ngươi, trước đây ngươi từng gặp Nam Minh Ngọc Thu đúng không?”, Hồng Trần Tuyết nhìn Diệp Thành, đôi mắt đẹp sáng lên, trong lời nói cũng mang theo ẩn ý sâu xa.
“Đương nhiên là con đã gặp”, Diệp Thành không giấu diếm: “Chúng con cùng nhau đi vào Thập Vạn Đại Sơn, trong khoảng thời gian đó chúng con có tách nhau ra một lúc. Đó chính là lúc con gặp tiền bối Chung Viêm, ông ấy truyền Huyền Thương Ngọc Giới cho con. Nhưng khi con đi ra và gặp lại Nam Minh Ngọc Thu lần nữa thì cô ấy đã trở nên kỳ lạ khác thường, mặc dù rất muốn ngăn cản nhưng thực lực của con không đủ nên đã để mất dấu”.
“Còn có chuyện này à”, Hồng Trần Tuyết khẽ cau mày: “Chẳng trách mấy ngày trước có cao thủ bí ẩn làm loạn thành cổ Thiên Long, ngay cả Độc Cô Ngạo cũng bị thương mà cũng không thấy Nam Minh Ngọc Thu xuất hiện”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!