Phụt! Phụt!
Máu tươi nhuốm đỏ không gian, đại quân của Thị Huyết Điện tan tác.
Trên mặt đất, thây chất thành núi, máu chảy thành sông.
Trên hư không, máu bắn tuôn trào, huyết vụ rợp trời.
Rầm! Đùng!
Trên hư vô, lão tổ nhà họ Tô và Chung Giang cùng hợp sức trấn áp lão già mặc huyết bào ở cảnh giới Chuẩn Thiên còn lại của Thị Huyết Điện, cho dù ông ta có xông lên thế nào cũng đều không thể áp đảo được hai người bọn họ.
Phụt!
Sau một chưởng của lão tổ nhà họ Tô, lão già kia lập tức ngã nhào giữa hư vô.
Cơ hội tốt!
Cổ Tam Thông bị mai phục trong không gian hư vô lại lần nữa di chuyển, cơ thể giống như một đạo hàn mang lạnh lẽo bay vút lên trời, trong tay còn cầm thanh kiếm sắt đã gỉ khiến người ta rùng mình, một kiếm bá đạo thể hiện thần uy.
Phụt!
Cũng giống như lần đầu tiên, nhát kiếm tuyệt sát lần này cũng hết sức nhanh gọn và mạnh mẽ, lão già mặc huyết bào bay từ trong hư vô bị một kiếm của Cổ Tam Thông trảm vào linh hồn, chỉ để lại thân xác lảo đảo.
Diệp Thành ngắm chuẩn nhất, hắn chạy nhanh tốc lực.
“Lại thêm cái xác nữa”, Diệp Thành tươi cười vung tay đem thi thể của lão già mặc huyết bảo bỏ vào trong túi đựng đồ.
Phụt!
Phía sau hắn, Cổ Tam Thông mặc hắc bào thở phì phò. Lần này ông ta không hề né tránh vào không gian vì có vẻ như ông ta không định đi tìm kẻ mạnh ở cảnh giới Chuẩn Thiên nữa.
Diệp Thành liếc mắt nhìn rồi bất giác ho hắng.
Mặc dù hai nhát kiếm tuyệt sát của Cổ Tam Thông vô cùng bá đạo nhưng lại như có bí pháp cấm kị, chỉ dùng hai lần nên cho dù một người ở cảnh giới Chuẩn Thiên như ông ta cũng bị hao tổn không ít tu vi, khuôn mặt ông ta có phần tái nhợt, khí tức cũng hỗn loạn, có lẽ vì liên tiếp sử dụng bí pháp cấm kị nên ông ta bị hao tổn quá nhiều.
“Đủ rồi chứ?”, Cổ Tam Thông nhét một viên đan dược vào miệng, ông ta thổi râu nhìn Diệp Thành.
“Ta nói không đủ thì ông có thể kiếm thêm không?”
“Khốn khiếp”.
Diệp Thành vẫn thản nhiên như thường, hắn không muốn lằng nhằng ở đây thêm, cứ thế bay vào không gian hư vô.
Cổ Tam Thông đã không còn sức kiếm thêm xác của tu sĩ cho hắn nữa nên hắn đương nhiên không còn nhàn rỗi.
Con người mà, có lúc cũng phải tự dựa vào bản thân mình.
Lúc này, Diệp Thành đang nhanh chóng di chuyển qua lại trong hư vô, mục tiêu chính là Lý Trọng đang đại chiến với Chung Ly.
Cả hai người đại chiến nảy lửa, chiến hơn cả nghìn chiêu vẫn chưa phân được thắng bại.