Chương 378: Phong Thần tuyệt quyết
Phá cho ta!
Diệp Thành cứ thế đứng dậy, sau đó hắn tung ra một chưởng Bát Hoang khiến ngọn núi hư ảo khổng lồ kia vỡ tan.
“Không vội, còn nữa”, Doãn Chí Bình cười lạnh lùng, hắn chỉ vào không gian.
Đột nhiên, bầu trời trở nên u ám hiện ra từng ngôi sao lấp lánh, từng ngôi sao lấp lánh bay xuống như một cơn mưa, cảnh tượng hùng tráng tuyệt đẹp nhưng mỗi một ánh sáng đều vô cùng đáng sợ, nó mang theo khả năng đâm xuyên kinh người.
Thiên Canh Kiếm Trận.
Diệp Thành vung kiếm Xích Tiêu hắn ngưng tụ ra Thiên Canh Kiếm Trận.
Bang! Keng! Keng!
Rất nhanh sau đó, tiếng kim loại va vào nhau vang lên liên tiếp, Tinh vũ Thần Quang sắc lạnh chạm phải Thiên Canh Kiếm Trận của Diệp Thành, sức mạnh công kích của ánh sao dù mạnh nhưng Thiên Canh Kiếm Trận của Diệp Thành cũng bị công phá hết sức nhanh chóng.
Tiên Thiên Canh Khí, mở!
Vào thời khắc nguy hiểm, Diệp Thành sử dụng lớp áo giáp Tiên Thiên Canh Khí che đi cơ thể nhưng dù là vậy thì lớp áo giáp Tiên Thiên Canh Khí với kim cang khó phá vẫn bị cơn mưa sao sắc lạnh kia tàn phá.
“Đến cả Tiên Thiên Canh Khí cũng bị phá thành thế này”, phía đông, nhóm người chạy tới xem quyết đấu cũng đã tới, vừa đứng lại liền thấy Diệp Thành bị ánh sao rợ trời kia trấn áp.
“Kí chủ với độ hoà hợp chín phần đáng sợ tới mức kinh người”, phía tây, nhóm người thứ hai tới xem trận quyết chiến cũng đã tới, bọn họ không khỏi trầm trồ.
“Kí chủ đời này của Hằng Nhạc Tông mạnh thật sự”, phía nam, nhóm người thứ ba đã tới, trong đôi mắt nhìn Doãn Chí Bình rõ vẻ ngỡ ngàng.
“Trông có vẻ như chúng ta đến vẫn chưa muộn”, phía Bắc, nhóm người thứ tư tới xem quyết đấu dừng lại, ánh mắt nhìn vào hư không: “Xem ra trận chiến này còn đặc sắc hơn trận chiến giữa Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng”.
Thấy cả đám người từ bốn phía đông tây nam bắc, Dương Đỉnh Thiên bất giác cau mày.
Hiện giờ Hằng Nhạc Tông bọn họ rõ ràng đã thành trung tâm của mọi sự chú ý, Diệp Thành đã bị bại lộ, còn kí chủ với chín phần hoà hợp cũng bại lộ, cho dù là ai thắng ai thua trong trận chiến này thì Diệp Thành và Doãn Chí Bình đều bị người ta nhòm ngó.
Đây không phải là chuyện tốt, thân là chưởng giáo của Hằng Nhạc Tông, ông ta quá hiểu sự phức tạp ở Nam Sở, một khi xuất hiện hậu bối có khả năng uy hiếp bọn họ thì bọn họ nhất định sẽ không từ thủ đoạn tiêu diệt.
“Sư huynh, bên trong này có rất nhiều kẻ mạnh”, Đạo Huyền Chân Nhân nhìn sang Dương Đỉnh Thiên.
“Tạo kết giới”, Dương Đỉnh Thiên lập tức tiến lên trước.
Ngay sau đó, Đạo Huyền Chân Nhân, Phong Vô Ngấn, Từ Phúc lần lượt tiến lên, đến cả những thái thượng trưởng lão trong Hằng Nhạc Tông cũng bay ra.
Hơn hai mươi người sử dụng thủ ấn giống nhau. Tiếp đó, kết giới khổng lồ với phạm vi cả hàng chục nghìn trượng xuất hiện bao trùm cả khu rừng nơi Diệp Thành và Doãn Chí Bình đại chiến để đề phòng có kẻ đánh lén hai người.
Vút!
Kết giới vừa xuất hiện thì tất cả mọi người đều nghe thấy âm thanh của kiếm vang lên chói tai.
Khi mọi người đưa mắt nhìn thì mới nhận ra âm thanh đó xuất phát từ phía Diệp Thành.
Lúc này, lớp áo giáp Tiên Thiên Canh Khí bị đánh tàn tạ, Diệp Thành đứng vững cầm kiếm Xích Tiêu trong tay tĩnh lặng ngưng khí, xung quanh hắn hình thành nên từng đường kiếm ảnh hư ảo bay qua bay lại, không ngừng vang lên âm thanh vút vút, tiếng kiếm sắc lạn khiến người ta nổi da gà.
Hắn đứng trong Vạn Kiếm nên không còn một mình đơn độc nữa mà là thần kiếm, người đứng dầu vạn kiếm.
“Từ bao giờ hắn học được bí pháp bá đạo của một tông thế này?”, mấy người phía Dương Đỉnh Thiên ngỡ ngàng.
“Đó là Vạn Kiếm Triều Tông”, mấy người phía Tư Đồ Nam từng thấy Diệp Thành thi triển bí thuật này nên vội nói.
“Vạn Kiếm Triều Tông?”
“Đúng ạ, đây là bí pháp mà Diệp Thành lĩnh hội được trong Vạn Thuật Bảo Điện, chúng con cũng từng thấy hắn thi triển một lần”.
“Còn có cả chuyện này sao?”, phía Dương Đỉnh Thiên bất ngờ, bọn họ từng vào Vạn Thuật Bảo Điện nhưng về cơ bản đều học những huyền thuật bên trong, không ai tự sáng tạo huyền thuật như Diệp Thành.
Vạn Kiếm Triều Tông!
Khi mọi người còn đang ngỡ ngàng thì Diệp Thành đã hô lên, hắn vung kiếm chỉ vào hư không.
Đột nhiên, hàng chục nghìn đạo kiếm ảnh bao quanh hắn lần lượt vang lên âm thanh vút vút như nghe hiệu lệnh chủ nhân, mũi kiếm hướng về phía mà Diệp Thành chỉ, vạn kiếm cùng xuất phát.
Vút! Vút! Vút!
Ngự kiếm thần là thần binh, tâm cùng chí hướng, một kiếm hoá vạn kiếm, vạn kiếm triều tông.
Thấy vậy, sắc mặt Doãn Chí Bình thay đổi hẳn, hắn vội tế gọi ra Huyền Quang Độn Giáp. Có lúc đứng ở vị trí trên cao cũng chưa phải và chuyện tốt, giống như Doãn Chí Bình hiện giờ, hắn đứng ở vị trí cao hơn Diệp Thành mười mấy trượng, hiện giờ vạn kiếm triều tông nghịch thiên bay lên trời không ngừng tiêu diệt Tinh Vũ Thần Quang của hắn, và đây cũng là đòn tấn công, là đại chiêu quần công. Doãn Chí Bình đứng cao như vậy rõ ràng là mục tiêu sống.
Bang! Bang! Bang!
Lại là một loạt những âm thanh kim loại va chạm vào nhau, kiếm khí nghịch thiên của Vạn Kiếm Triều Tông bắn lên trời, Tinh Vũ Thần Quang rơi xuống dưới, kiếm khí và tinh quang không ngừng va chạm, không ngừng nứt lìa, tạo ra cảnh tượng kì diệu trong hư không.
Rắc! Tách!
Sau hai âm thanh lần lượt vang lên, áo giáp Tiên Thiên Canh Khí của Diệp Thành bị phá bỏ còn Thuẫn Giáp Huyền Quang của Doãn Chí Bình cũng theo đó mà nứt lìa.
“Vạn kiếm triều tông”, trong đám người, một người trong giống thư sinh lẩm nhẩm, trong ánh mắt rõ vẻ kinh ngạc.
Khuôn mặt người này với nước da trắng trẻo, khuôn dung anh tuấn, chỉ cần nhìn là có thể thấy đây là một thư sinh, nhưng nếu nhìn kĩ thì lại không phải vậy, người từng gặp hắn ta nhất định sẽ thấy bất ngờ vì đây chẳng phải là Cơ Tuyết Băng đóng giả thành nam sao?
Đúng, cô ta cũng đến, chỉ lặng lẽ đứng trong đám người, có lẽ vì chiêu thức che giấu cao siêu nên không ai nhận ra.
Phong thần quyết!
Khi Cơ Tuyết Băng lẩm nhẩm thì Diệp Thành trong hư không lại lần nữa thi triển đại chiêu tấn công, hắn như cơn gió đến cũng nhanh vô cùng, hắn vung ra một kiếm với khả năng đâm xuyên mạnh mẽ về phía Doãn Chí Bình.
Doãn Chí Bình mặt mày dữ tợn, đôi tay hắn dần biến thành móng vuốt của rồng bằng tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Diệp Thành chém ra một kiếm tuyệt sát nhưng bị bàn tay với móng vuốt hư ảo của rồng nắm trọn, kể cả Diệp Thành có dùng lực thế nào cũng không thể đâm thêm.
“Diệp Thành, chiêu này vô dụng với ta thôi”, Doãn Chí Bình bật cười để lộ ra hàm răng trắng bóc, hắn cười hết sức quỷ dị.
“Vậy sao?”, Diệp Thành thản nhiên đáp lời.
Vút! Vút!
Diệp Thành vừa dứt lời, trong cơ thể hắn có một hình người rực lửa xuất hiện ra bên ngoài, nếu nhìn kĩ thì đây chính là tiên hoả đạo thân, ngoài nó ra còn có thiên lôi đạo thân đồng thời xông ra ngoài.
Tiên hoả đạo thân và thiên lôi đạo thân cầm một thanh sát kiếm trong tay.
Phong Thần Quyết!
Phong Thần Quyết!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!