Chương 364: Bốn địch bốn
Rầm! Rầm! Đùng! Đoàng!
Khi hắn đang biến đổi thì trận đại chiến ở cách đó không xa vẫn diễn ra nảy lửa, Tử Huyên đã chém tên Huyết Vu kia còn đạo thân của Diệp Thành cũng đã chiến thắng, một chưởng đánh tan tên Huyết Vũ khác.
Tiên Hoả đạo thân và Thiên Lôi đạo thân lại bị đánh về nguyên hình, lần lượt quay về vùng đan hải của Diệp Thành giúp hắn tôi luyện linh lực.
Hai bên đều tổn thất hai người, Tử Huyên và đạo thân của Diệp Thành cùng đối đầu với hai tên Huyết Vu khác, trận đại chiến lại bắt đầu một lần nữa nhưng điều đáng nói hơn cả đó là đạo thân của Diệp Thành không trụ được lâu hơn.
Phía khác, Đan Tổ Long Hồn và Huyết Đồng đại chiến rất khốc liệt. Huyết Đồng dùng bí pháp cấm kị, thương thế toàn thân nhanh chóng được hồi phục, hắn chính là Đan Hồn, là tu sĩ ở cảnh giới Không Minh tầng thứ tám thực thụ, cho dù hiện tại chỉ ở cảnh giới Linh Hư tầng thứ ba nhưng thực lực vẫn vô cùng mạnh mẽ.
Gừ! Gào!
Đan Tổ Long Hồn điên cuồng gào thét, nó oằn mình chiến đấu với Đan Hồn và liên tiếp bị thương.
Phía này, Diệp Thành vẫn đang biến đổi vì tiên hoả và thiên lôi quay lại nên tốc độ biến đổi của hắn nhanh hơn rất nhiều.
Lúc này, cơ thể thảm hại của hắn đã trở lại như ban đầu, nhẵn nhụi và còn có rất nhiều hiện tượng kì lạ xuất hiện. Khí tức Diệp Thành dồi dào mang theo tiếng gầm của rồng, cơ thể như được tôi tôi luyện như hoàng kim, quả thật rất bá đạo.
Phụt!
Ở phía khác, sau khi làn khói xanh tản đi, đạo thân của Diệp Thành tan biến nhưng trước khi tan biến nó cũng đã kịp giết tên Huyết Vu kia.
“Giết chết hắn cho ta”, thấy bên cạnh mình còn một nhân lực, Huyết Đồng lập tức ra lệnh.
Nghe vậy, tên Huyết Vu kia lập tức cầm sát kiếm huyết sắc lao về phía Diệp Thành. Tử Huyên định ngăn cản nhưng lại bị một tên Huyết Vu khác chặn lại, Đan Tổ Long Hồn muốn ứng cứu thì lại bị Huyết Đồng chặn đứng.
Chết đi!
Sau tiếng gằn của tên Huyết Vu kia, hắn đâm một kiếm xuyên không, cứ thế ép về phía Diệp Thành.
Bang! Keng!
Cảnh tượng Diệp Thành bị đâm xuyên đầu không hề xuất hiện, vào khoảnh khắc sát kiếm chỉ còn cách trán hắn ba tấc, hắn đột nhiên vung tay tóm luôn thanh sát kiếm không lệch một li khiến tên Huyết Vu kia dù có thi triển thực lực thế nào cũng không thể đâm trúng hắn.
Lúc này, đôi mắt Diệp Thành nhắm nghiền chợt mở ra, hai đạo thần mang bắn ra ngoài.
Cút!
Diệp Thành gằn giọng, bí pháp Cuồng Long Thiên Nộ mang theo uy lực của sấm sét khiến tên Huyết Vu kia trúng chiêu và bay ra khỏi đó.
Lần này, Diệp Thành đột nhiên đứng dậy cầm thanh Xích Tiêu trong tay.
Phong Thần Quyết!
Sau tiếng hô khẽ của Diệp Thành, hắn di chuyển như một cơn gió, nhanh đến mức không để lại tàn ảnh, một kiếm như thần mang mạnh mẽ vô cùng.
Lại nhìn tên Huyết Vu kia, vừa ngã ra đất còn chưa kịp đứng vững thì đã phải đối đầu với nhát kiếm tuyệt sát từ phía Diệp Thành.
Phụt!
Máu tươi bắn tung toé, phần trán của tên Huyết Vu kia bị một nhát kiếm của Diệp Thành đâm xuyên và lập tức mất mạng, đến cả gào thét hắn cũng không thể thốt lên nổi tiếng cuối cùng.
“Tới lượt ngươi”, Diệp Thành cầm kiếm lao về phía Huyết Đồng, hiện giờ hắn đã tiến giới tới cảnh giới Chân Dương, khả năng chiến đấu mạnh lên trông thấy, hắn tự nhận nếu muốn khiến Huyết Đồng trọng thương vẫn là chuyện trong tầm tay.
Vả lại sau khi tu vi tiến giới, thọ nguyên của Diệp Thành cũng theo đó mà tăng lên rất nhiều, có thể nói hắn có thể thi triển Tiên Luân Cấm Thuật rồi, có vương bài trong tay, hắn lại càng thêm tự tin.
Gừ!
Đan Tổ Long Hồn thương tích đầy mình đã được Diệp Thành triệu hồi về thần hải.
Giết!
Huyết Đồng đầu tóc rũ rượi, mặt mày tôi độc, một tay hắn đẩy ra một mảng huyết hải định nhấn chìm Diệp Thành.
“Một tên ở cảnh giới Không Minh tầng thứ tám như ngươi còn chẳng thể sống nổi, hiện giờ chỉ ở cảnh giới Linh Hư tầng thứ ba hãy còn kém xa”, Diệp Thành không lùi mà tiến, hắn cũng vung tay, tiên hoả và thiên lôi xuất hiện ngưng tụ ra hoả hải thiên lôi nuốt trọn huyết hải của Huyết Đồng.
Bát hoang chưởng!
Diệp Thành giống như con mãnh thú hoang dã lao tới tung ra một chưởng bát hoang bá đạo. Huyết Đồng phẫn nộ, không kịp thi triển thần thông, hắn giơ tay tung ra một đạo đại ấn.
Rầm! Bịch!
Quyền chưởng va vào nhau, Diệp Thành lùi về sau một bước nhưng Huyết Đồng lại lảo đảo lùi sau bốn, năm bước mới đứng vững được.
“Không thể nào”, Huyết Đồng điên cuồng, hắn không thể chấp nhận được sự thật mình yếu thế hơn, nên biết rằng trong mắt hắn Diệp Thành vẫn luôn chỉ là con kiến mà thôi.
Bát hoang hàng long!
Phía này, Diệp Thành đã lại lần nữa xông tới, một chưởng bát hoang, một chưởng hàng long bá đạo đồng thời được tận dụng.
Huyết Đồng lại lần nữa đối kháng trong bị động và lại bị đánh lùi về sau.
Trấn áp cho ta!
Sau tiếng gằn phẫn nộ, đầu mày hắn ta xuất hiện một thanh sát kiếm màu đỏ bay về phía trán Diệp Thành.
Tiên Thiên Canh Khí!
Diệp Thành nhẩm niệm, trước hết hắn ngưng tụ ra áo giáp Tiên Thiên Canh Khí bảo vệ phần trán nên sát kiếm kia của Huyết Đồng không thể phá được phòng ngự của Tiên Thiên Canh Khí.
Lục mạch thần thông!
Giây phút này, Diệp Thành đột nhiên vung tay chỉ điểm vào cơ thể Huyết Đồng khiến cơ thể hắn bị chọc một lỗ thủng, máu tươi phun trào.
Thái cực diễn thiên!
Âm dương vô cực!
Huyết Đồng lảo đảo lùi về sau, còn chưa kịp đứng vững thì đòn công kích của Diệp Thành lại ập tới.
Phụt!
Huyết Đồng tiếp tục phun ra máu lùi về sau.
A!
Huyết Đồng gào thét phẫn nộ, hắn cố gắng đứng vững chỉ điểm về phía Diệp Thành. Diệp Thành không hề né tránh, hắn chịu đòn chỉ điểm đó của Huyết Đồng sau đó lật tay lấy ra roi đánh vào linh hồn, cứ thế quất vào đầu Huyết Đồng thật mạnh.
A…!
Huyết Đồng bị thương, phần đầu đau đớn dữ dội, hắn lảo đảo lùi về sau nhưng Diệp Thành lại không cho hắn thời gian, cứ xông lên là bị một roi quất xuống, còn chưa tỉnh táo lại lại phải chịu tiếp một roi khiến thất khiếu chảy máu, đến đứng còn không vững.
A…!
Chỉ một giây phút kịp hoàn hồn, Huyết Đồng di chyển tung một chưởng về phía Diệp Thành.
“Cho ngươi nhận về nhiều hơn”, Diệp Thành vừa đứng vững liền nhảy bật lên, cái roi trong tay và kiếm Xích Tiêu đã được thay thành Bá Long Đao, hắn dùng hai tay cầm chắc thanh đao giơ cao qua đầu.
Bát hoang chưởng!
Sau tiếng hô của Diệp Thành, với tư thế một đao sẻ núi, một đạo đao mang màu vàng kim dài năm trượng cứ thế chém từ trên trời xuống.
Vả lại điều khiến Diệp Thành bất ngờ chính là khi dùng long đao thi triển bát hoang chưởng, uy lực càng bá đạo hơn, bí thuật bát hoang trảm với đao ý bên trong Bá Long Đao mang theo uy lực tuyết đối.
Phía này, Huyết Đồng tỉnh lại, thấy đao mang màu vàng kim kia thì mặt mày tái nhợt.
Hắn nhanh chóng lấy ra một cây côn màu đỏ như máu giơ cao qua đầu chặn lại.
Bang!
Một đao của Diệp Thành chém trúng cây côn huyết sắc phát ra âm thanh của tiếng kim loại va vào nhau.
Bịch!
Ngay sau đó, Huyết Đồng bị chém tới mức nửa quỳ dưới đất, hắn vẫn có thể nghe thấy âm thanh tiếng xương từ bàn tay gãy rạn.
Phụt!
Giây phút sau đó, Huyết Đồng phun ra cả miệng máu.
A…!
Huyết Đồng gào thét, khí huyết sục sôi, hắn cố gắng đứng dậy lùi về sau.
Thế nhưng càng lùi càng lùi hắn lại cảm thấy sống lưng mình lạnh buốt.
Phụt!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!