Chương 353: Thần Hải
Bầu trời đêm thăm thẳm, những vì sao như những hạt cát bụi.
Ở cửa Đan phủ vẫn còn rất nhiều luyện đan sư, nhưng h hết mọi người đều đã đi về nhà trọ.
Mấy người phía Từ Phúc cũng tạm thời rời đi, Diệp Thành ở Đan phủ an toàn hơn bất cứ nơi nào ở Đại Sở. Có mấy người phía Đan Thần ở đó, họ không phải lo lắng cho an nguy của Diệp Thành, cũng không lo lắng về thương thế linh hồn của hắn.
Đêm nay đã định là đêm không ngủ của rất nhiều người.
Tại sao lại vậy? Còn không phải vì Diệp Thành giành được vị trí đứng đầu sao?
Giờ phút này, những người tới sòng bạc đặt cược đều đã lấy nước mắt rửa mặt, phần lớn họ đều đặt cược Huyết Đồng và Huyền Nữ giành giải nhất, họ cũng luôn nghĩ Đan Khôi sẽ là một trong hai người đó, ai ngờ nửa đường lại nhảy ra Hạo Thiên Trần Dạ, hơn nữa còn giành mất ngôi Đan Khôi.
Đúng như ông già kia nói, cược đúng thì giàu sau một đêm không phải mơ, cược sai thì khuynh gia bại sản trong một đêm cũng không phải không thể.
Giờ thì hay rồi, ngay khi đại hội đấu đan kết thúc, hầu như những người đặt cược đều đã hoàn toàn trở lại thời kỳ trước giải phóng.
“Lão Lăng, bây giờ ông còn nghi ngờ quyết định hôm qua của ta không?”, trong phòng Thiên Tử ở lầu ba sòng bạc, Lăng Tiêu cầm bầu rượu, vừa uống vừa nhìn về phía Đan phủ xa xa, nở nụ cười rất ôn hoà.
“Thiếu chủ anh minh!”, lão già tóc đen tặc lưỡi cảm thán: “Thật sự khiến ta kinh ngạc!”
“Lần đặt cược này, tất cả chỉ để làm lợi cho hắn”, Lăng Tiêu không khỏi day đầu mày.
“Đúng thế”, lão già tóc đen ho khan: “Chỉ có một mình Hạo Thiên Trần Dạ đặt cược hắn sẽ giành Đan Khôi, tỷ lệ cược từ một cược một trăm tăng lên một cược năm trăm, đặt cược mười nghìn, được những năm triệu!”
“Năm triệu cũng phải đưa!”, Lăng Tiêu mỉm cười: “So với linh thạch, ta càng coi trọng hắn hơn! Truyền tin cho gia tộc đi, bảo phụ thân tiếp xúc nhiều hơn với Hạo Thiên thế gia!”
“Vâng”.
Trong Đan phủ, ở cửa vào Địa Cung có hai bóng dáng xinh đẹp vẫn đứng đó, một người như mỹ nhân băng giá, một người lại hồn nhiên như trẻ thơ.
“Sư tỷ, sao mấy ông già đó vẫn chưa ra?”, Lạc Hi đi qua đi lại, thi thoảng còn thò đầu nhìn vào trong: “Không phải Trần Dạ sư huynh xảy ra chuyện gì rồi chứ?”
“Có mấy người phía sư tôn ở đó, sao có thể để hắn xảy ra chuyện gì?”, Huyền Nữ nhẹ nhàng xoa đầu Lạc Hi.
Không biết vì sao, nhìn tiểu sư muội của mình, cô ta lại bất giác mím môi, ánh mắt phức tạp, nụ cười bên khoé miệng mang theo vẻ tự giễu.
Với cô ta mà nói, đây lại là một sự châm chọc.
Đều là đồ đệ của Đan Thần, cô ta là Đan Chi Huyền Nữ, thuật luyện đan gần như là bất khả chiến bại trong thế hệ trẻ, mà Lạc Hi lại kém xa cô ta.
Nhưng xét về nhãn giới thì người làm sư tỷ là cô ta lại kém Lạc Hi không chỉ một chút, người cô ta không coi trọng thì sư muội lại cực kỳ coi trọng, hơn nữa sự thật chứng minh, Lạc Hi đã đúng, người cô ta không coi trọng đã đạp đổ mọi sự kiêu ngạo của cô ta.
Đột nhiên Huyền Nữ lại nở nụ cười tự giễu.
Lúc này, trong Địa Cung, mấy người phía Đan Thần đã ngồi lại cùng nhau, mọi người đều nhìn viên đan dược trong tay Đan Thần.
Đó là viên đan dược phát ra ánh sáng xanh tím, cũng chính là viên đan dược sau khi Diệp Thành dung hợp Tục Mệnh Đan bốn vân và Thọ Nguyên Đan bốn vân.
Viên đan dược này rất phi phàm, bao quanh nó là hai luồng khí tức, một xanh một tím, tản ra đan khí dồi dào, mặc dù viên đan dược này đã phá được ràng buộc nhưng vẫn là linh đan bốn vân, có điều đan vân của nó lại chói loá dị thường.
“Đan dược sau khi dung hợp Tục Mệnh Đan bốn vân và Thọ Nguyên Đan bốn vân quả nhiên phi thường!”, Đan Thần ngạc nhiên thốt lên.
“Tiểu tử này đã tạo ra một tiên hà mới!”, một trưởng lão cảm thán.
“Không biết có phải bất cứ hai loại đan dược nào cũng có thể dung hợp với nhau không”, một vị trưởng lão khác trầm ngâm suy nghĩ: “Lần này về ta nghĩ mình phải bế quan ẩn tu, nâng cao thuật luyện đan, hắn đã cho ta rất nhiều cảm hứng!”
“Chúng ta thật sự già rồi!”, nữ trưởng lão tóc bạc cười nhẹ, bất giác nhìn về Linh Hải cách đó không xa.
Trong Linh Hải, Diệp Thành vẫn chưa mở mắt.
Lúc này hắn đã ở trong một thế giới sương trắng mờ mịt, Đan Tổ Long Hồn đang bay lượn bên trong, thế giới này rất lớn, Đan Tổ Long Hồn khổng lồ như thế cũng trở nên vô cùng nhỏ bé.
“Đây là đâu?”, Diệp Thành nhìn Đan Tổ Long Hồn nhưng không nhận được câu trả lời.
“Là Thần Hải của ngươi”, mặc dù Đan Tổ Long Hồn không trả lời, nhưng giọng nói của Thái Hư Cổ Long lại vang lên trong thế giới này.
“Thần Hải?”, Diệp Thành sửng sốt, sau đó gãi đầu: “Thần Hải là gì?”
“Thần Hải là thế giới ý thức của ngươi”, Thái Hư Cổ Long giải thích: “Thần Hải được tiến hoá từ tâm trí của ngươi, cũng như chân khí tiến hoá thành linh lực, đan điền tiến hoá thành Đan Hải, sau này nếu ngươi ngưng tụ được Nguyên Thần thì Nguyên Thần sẽ tồn tại trong Thần Hải, Thần Hải Nguyên Thần không tan vỡ thì ngươi sẽ không chết”.
“Thần kỳ vậy, có phải ai cũng có Thần Hải không?”
“Câu hỏi này của ngươi đúng là ngu ngốc”, Thái Hư Cổ Long tức giận lườm chín phần phân thân của Diệp Thành: “Vấn đề này phải dựa vào tu vi, giống như tới cảnh giới Chân Dương mới có thể tôi luyện linh lực, cảnh giới Không Minh mới có thể mở được Đan Hải, mà Thần Hải này cần tu vi đạt tới cảnh giới Chuẩn Thiên mới mở được. Đương nhiên cũng có vài trường hợp khác mở được Thần Hải trước khi đạt cảnh giới Chuẩn Thiên, giống như ngươi ở cảnh giới Ngưng Khí đã mở được Đan Hải vậy”.
“Hoá ra là vậy!”, Diệp Thành cười vui vẻ: “Ta phát hiện ta lại có thể huênh hoang rồi”.
“Có Thần Hải thì sẽ có thần thức”, Thái Hư Cổ Long lại giải thích: “Còn thần thức thì rất dễ hiểu, nó là thể tiến hoá của cảm tri lực (khả năng nhận biết và cảm nhận), phạm vi tìm kiếm và phát hiện của nó rộng hơn cảm tri lực, cũng chỉ người khai mở được Thần Hải mới có tư cách ngưng tụ thần thức”.
“Ta iểu rồi”, Diệp Thành lại cười sung sướng.
“Tất cả những thứ này đều do Đan Tổ Long Hồn mà ngươi dẫn ra mang lại”, Thái Hư Cổ Long lại thong dong nói: “Là nó giúp ngươi mở ra Thần Hải”.
Nói đến Đan Tổ Long Hồn, Diệp Thành lại vội vàng hỏi: “Long gia, rốt cuộc Đan Tổ Long Hồn là thế nào? Có lợi hại không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!