Chương 347: Trận tổng kết
Ông ta dứt lời, mấy người phía Diệp Thành không dám chậm trễ, lần lượt đi lên vân đài.
Vòng tổng kết quả là khác biệt, so với ba vòng trước thì vòng này thứ mà mỗi người cần dùng chính là vân đài do bí pháp tạo ra lơ lửng trong không trung với diện tích phải đến hai mươi trượng.
Vừa lên vân đài, Diệp Thành bắt đầu nhìn trái nhìn phải.
Được đấy, hai người ở gần hắn nhất đều là những đối thủ nặng kí, bên trái là huyết Đồng của Thị Huyết Điện, bên trái xa hơn một chút là Huyền Nữ đồ đệ của Đan Thần, còn bên phải chính là Thượng Quan Vân Khâu của nhà Thượng Quan.
Đợi tới khi cả mười bốn người đứng vào vị trí, trưởng lão mặc y phục trắng mới lên tiếng: “Vẫn như mọi năm, Đan Thần sẽ không đưa ra bất cứ đan phương hay nguyên liệu luyện đan nào, mọi người tự luyện chế, thấp nhất là linh đan bốn vân, không giới hạn linh đan cao cấp hơn, người luyện được linh đan với phẩm giới cao nhất sẽ là đan khôi trong đại hội đấu đan lần này”.
Rõ!
Mấy người phía Diệp Thành lần lượt gật đầu và lấy ra lư luyện đan của mình.
Phù!
Tất cả hít vào một hơi thật sâu và thở ra, kể cả là một người nhí nhảnh như Lạc Hi thì trên khuôn mặt cũng không tránh khỏi vẻ hồi hộp.
Cũng chẳng thể trách bọn họ như vậy vì hiện tại trong mười bốn người, cũng chỉ có Huyền Nữ và Huyết Đồng có cấp bậc linh hồn đạt tới cấp địa, những người còn lại về cơ bản đều ở cấp Huyền đỉnh phong.
Nếu theo như quy luật từ trước tới nay, muốn luyện ra được linh đan bốn vân thì cấp bậc linh hồn cần đạt tới cấp Địa cho nên mặc dù bọn họ đã vào được trận cuối cùng nhưng có thể luyện ra được linh đan bốn vân hay không thì chưa chắc.
Có điều mọi chuyện không bao giờ có tính tuyệt đối.
Từ Phúc từng nói Đan Vương năm xưa từng luyện ra được linh đan bốn vân khi linh hồn mới ở cấp Huyền, cũng không biết ở đây ngoài Huyền Nữ và Huyết Đồng ra thì mười hai luyện đan sư còn lại có thể phá được quy luật tự nhiên kia không.
Vù! Vù! Vù!
Mười bốn luyện đan sư bắt đầu triệu gọi chân hoả đẩy vào lư luyện đan. Diệp Thành cũng hành động, đẩy chân hoả vào trong lư, vừa làm nóng lư vừa liếc nhìn Huyền Nữ ở cách đó mấy chục trượng.
Cô ta là người có nét mặt điềm tĩnh nhất, thần sắc không hề thay đổi, vẻ mặt tự tin như thể biết rằng đan dược mà mình cần luyện là gì và nó sẽ là áp lực cho những luyện đan sư còn lại.
Diệp Thành lại rời mắt khỏi Huyền Nữ và nhìn Huyết Đồng, hắn đã bắt đầu cho linh thảo vào lư vả lại thủ pháp hết sức điêu luyện.
“Không biết có thể luyện ra linh đan bốn vân không”, Diệp Thành thu lại ánh mắt hắn lẩm bẩm rồi bắt đầu đặt nguyên liệu luyện đan lên vân đài, hắn hít vào một hơi thật sâu, bắt đầu cho linh thảo vào trong lư.
Hội trường luyện đan im lặng, cũng không còn cảnh các luyện đan sư vừa luyện đan vừa nói chuyện như vài vòng trước.
Có điều ở vị trí theo dõi cuộc so tài, tiếng bàn tán lại vang lên.
“Nhìn đi, đan khôi của năm nay không phải là Huyền Nữ thì là Huyết Đồng”.
“Chỉ có cấp bậc linh hồn của bọn họ mới ở cấp Địa, những người khác mặc dù rất xuất sắc nhưng cấp bậc linh hồn lại không đạt tiêu chuẩn”.
“Nói không chừng xuất hiện kì tích ấy chứ”.
“Ta nói này Từ Phúc, hắn có thể luyện ra linh đan bốn vân không?”, ở vị trí ngồi, Gia Cát Vũ vừa nhấp chén rượu vừa lên tiếng hỏi.
“Không thể luyện được đâu”, Từ Phúc khẽ lắc đầu: “Khả năng luyện đan của hắn mặc dù cao nhưng cấp bậc linh hồn của hắn lại không đạt yêu cầu, mức độ phức tạp của linh đan bốn vân không phải một người với linh hồn ở cấp Huyền như hắn có thể luyện ra được”.
“Cũng chưa chắc”, Thượng Quan Ngọc Nhi bĩu môi: “Khi ở đại hội tam tông cũng không ai đánh giá cao hắn cả nhưng chẳng phải hắn vẫn đánh bại Huyền Linh Chi Thể sao?
“Con vẫn tin hắn có thể tạo ra kì tích”, Bích Du khẽ mỉm cười.
“Hi vọng là vậy”.
“Đan Thần, ông có nhìn ra thủ pháp luyện đan của tên Huyết Đồng kia có gì đặc biệt không?”, ở một bên, một lão già mặc y phục trắng quay sang nhìn Đan Thần.
“Rất giống người đó”, Đan Thần hít vào một hơi thật sâu.
“Chẳng trách”, một lão già mặc y phục trắng nheo mắt: “Hắn ta có lẽ là truyền nhân của người đó cũng nên, mặc dù cố gắng che đậy đi thủ pháp luyện đan của mình nhưng vẫn không thể thoát khỏi bóng dáng người đó được”.
“Nhìn đi”, Đan Thần khẽ vuốt râu: “Lần đại hội này có lẽ sẽ xảy ra biến cố, Huyết Đồng kia chính là kẻ địch mạnh nhất của Huyền Nữ”.
Vù!
Khi mọi người đang nói chuyện thì bên dưới vang lên âm thanh lư luyện đan rung lắc, bên phải Diệp Thành, Thượng Quan Vân Khâu vì không cẩn thận nên khiến linh thảo hoá thành tro bụi, lãng phí mất một phần nguyên liệu luyện đan.
Vù!
Ngay sau đó, âm thanh tiếng lư rung lắc ở phía đối diện cũng vang lên, đó là Ly Chương của Bắc Hải thế gia.
Vù! Vù! Vù!
Sau đó, liên tục có những âm thanh tiếng lư rung lắc vì nguyên nhân khác nhau nên lần luyện đan đầu tiên thất bại.
Phía này, Diệp Thành vẫn hết sức thận trọng kiểm soát ngọn lửa.
Vì tiên hoả có linh trí nên rất hiểu ý hắn, người và lửa tương thông khiến linh hồn của hắn không phải gánh chịu áp lực lớn như trong tưởng tượng, hắn tin chỉ cần ổn định ở trạng thái này thì có lẽ sẽ luyện ra được linh đan bốn vân.
Trong lúc này, hắn chốc chốc lại nhìn sang Huyền Nữ và Huyết Đồng, cả hai người hết sức thản nhiên, thủ pháp thuần thục, không hề vội vàng.
Thời gian cứ thế chầm chậm trôi, hội trường luyện đan trầm lắng nhưng tiếng xì xào bàn tán ở bên ngoài lại vang lên không ngớt.
………
Ở Hằng Nhạc Tông lúc này trời còn chưa sáng tỏ.
Gừ!
Đột nhiên, một âm thanh dị thường vang vọng khắp Hằng Nhạc Tông khiến tất cả các đệ tử và trưởng lão đều giật mình.
“Kí chủ xuất quan rồi?”, tất cả mọi người nhìn về nơi sâu nhất của Hằng Nhạc Tông, tiếng gầm phát ra từ nơi đó.
Gừ!
Lại một tiếng gầm nữa vang lên dữ dội và chấn động.
Bịch! Bịch! Bịch!
Ngay sau đó, trong không trung vang lên tiếng động dữ dội không nhanh cũng không chậm, rất có tiết tấu, đợi tới khi mọi người đưa mắt qua nhìn thì mới nhận ra âm thanh đó là do có người bước đi trong không trung, một bóng hình mờ ảo từ từ đi ra.
Người đó không phải ai khác mà chính là Doãn Chí Bình, toàn thân hắn có long khí, giữa trán còn có hoa văn hình rồng, mái tóc tung bay, mỗi một lọn tóc đều có ánh sáng bao quanh trông hết sức chói mắt.
Quan trọng hơn tất thảy là khí tức của hắn dồi dào hùng tráng khiến cho người ta tưởng rằng hắn không phải một con người mà là một con rồng.
“Sức mạnh này thật khiến ta phải hưng phấn”, Doãn Chí Bình nắm chặt tay cảm nhận sức mạnh dồi dào đó, khoé miệng hắn nhếch lên cười tôi độc.
Hắn nghiêng đầu nhìn Ngọc Nữ Phong và nhếc miệng tàn nhẫn: “Diệp Thành, tên khốn khiếp, giờ đến lúc ta giết ngươi rồi, tông môn sẽ bảo vệ ta”.
……….
Vù!
Trên hội trường đấu đan, từ khi bắt đầu tới giờ đã là ba canh giờ, có lư luyện đan đã vỡ tung.
Đưa mắt nhìn xa hơn, Thượng Quan Vân Khuyết của nhà Thượng Quan sau khi bị vỡ lư luyện đan thì cũng phun ra máu, linh hồn phải gánh chịu áp lực nặng nề khiến mặt mày hắn tái nhợt.
Hắn đã mất đi ba phần nguyên liệu luyện đan và có thể nói hắn là người đầu tiên bị loại.
“Haiz”, ở vị trí ngồi, luyện đan sư Thượng Quan Vân Sơn của nhà Thượng Quan thở dài: “Xem ra đạo hành vẫn chưa đủ”.
“Tại sao lại là nhà Thượng Quan ta bị loại đầu tiên chứ”, ở một bên, Thượng Quan Ngọc Nhi than thở.
Choang!
Cô vừa dứt lời, trên hội trường lại có người bước ra, người này cũng đã lãng phí ba phần nguyên liệu luyện đan, và nếu nhìn kĩ thì đây chính là thiếu chủ Ly Chương của nhà Bắc Hải, hắn ta nghĩ rất thoáng, cứ thế vỗ mông và nhảy khỏi vân đài.
Choang!
Sau khi hắn rời đi, không tới ba phút, thiếu chủ của Huyền Thiên Thế Gia cũng bị vỡ lư luyện đan, mặc dù không bị thương nhưng cũng khiến Trần Vinh Vân ở cách đó không xa không khỏi kinh ngạc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!