Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tiên Võ Đế Vương - Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành (FULL)

Chương 340: Mua y phục

“Tiểu hữu muốn mua cả hai bộ sao?”, nữ tử kia hỏi. 

“Mua cả hai có bớt không?”, Diệp Thành xoa tay cười xoà. 

“Đương nhiên có rồi”, nữ tử kia vuốt lọn tóc vừa xoã xuống, đáp: “Một bộ sáu trăm nghìn linh thạch, mua hai bộ bớt hai trăm nghìn, ừm, tổng là một triệu linh thạch”. 

“Một…một triệu?”, Diệp Thành ngẫn người, hắn cứ thế nuốt nước bọt. 

“Đây là nghê thường độc nhất vô nhị mà”, thấy thái độ đó của Diệp Thành, nữ tử kia khẽ cười: “Tiểu hữu đã có thể nhìn ra được thuật phòng ngự trên nghê thường thì đương nhiên có thể nhìn ra được sự bất phàm của nó, nó không chỉ đơn thuần là đẹp thôi đâu”. 

“Có thể bớt hơn một chút nữa được không?”, Diệp Thành cười trừ. 

“Không thể bớt hơn được”, nữ tử kia lắc đầu nói. 

Diệp Thành cứ thế cắn đầu ngón tay, vừa cắn vừa nhìn hai bộ nghê thường, một triệu linh thạch không phải nói chơi, nghĩ tới đống linh thạch có thể chất thành ngọn núi nhỏ, hắn thật sự cảm thấy xót xa. 

Có điều khi nghĩ tới phong thái Sở Huyên và Sở Linh mặc bộ nghê thường này, Diệp Thành đột nhiên cảm thấy kích động. 

Mua! 

Cuối cùng, Diệp Thành vẫn nghiến răng, chiều gái là chuyện lớn, tiền hết vẫn có thể kiếm, bộ nghê thường độc nhất vô nhị này chẳng thể tìm được ở đâu khác, hắn biết nên vung mạnh tay một lần. 

“Tiền bối, lấy xuống cho ta nhé?”, Diệp Thành lấy ra một cái túi đựng đồ trong ngực áo, hắn đưa cho nữ tử kia mà đau thắt lòng. 

Nữ tử kia mỉm cười phất tay lấy hai bộ nghê thường kia xuống sau đó còn đưa cho Diệp Thành hai cái trâm phượng đính ngọc châu. 

“Ấy, còn có tặng phẩm sao?”, Diệp Thành bất ngờ. 

“Phượng Hoàng Các chúc những người có tình nhân trên đời này đều có thể đến với nhau”, nữ tử kia nở nụ cười động lòng: “Trâm Phong Ngọc Châu này cũng là thứ độc nhất vô nhị, chỉ tặng cho người có người thương, khi thành thân đeo lên cho tân nương thì có thể sống tới bạc đầu”. 

“Còn có cả chuyện tốt thế này sao?”, Diệp Thành cười hì hì, đồ người ta tặng hắn đương nhiên không khách khí. 

Có điều khi hắn cầm trâm ngọc lên nhìn thì chợt thảng thốt trong lòng vì trâm Phượng Ngọc Châu này không phải là vật tầm thường, đó chính là binh khí được tế luyện đặc biệt, bên trên còn có từng đường vân hết sức tinh xảo với hình ảnh phượng hoàng sống động. 

“Phượng Hoàng Các đúng là hào phóng” Diệp Thành tấm tắc. 

“Đa tạ tiền bối”, Diệp Thành hành lễ với nữ tử kia sau đó cất hai cây châm đi rồi quay người ra khỏi cửa tiệm. 

Sau khi Diệp Thành rời đi, nữ tử kia mới bất giác nhìn về hậu viện của cửa tiệm: “Thánh chủ, bao nhiêu người tới mua nghê thường như vậy, vì sao người lại chọn hắn, còn tặng trâm Phượng Ngọc Châu cho hắn?” 

“Vì hắn khiến ta nhớ tới một người mà ta đã quên”, ở hậu viện vang lên một giọng nói nữ nhân nghe động lòng người. 

Ra khỏi cửa tiệm, Diệp Thành lại bắt đầu sải bước trên con đường lớn, chốc chốc hắn lại dừng lại ở trước một sạp hàng chọn một vài binh khí và đồ trang sức nhỏ, hiếm khi mới tới Đan Thành một lần, hắn đương nhiên phải tận dụng cơ hội mua thêm chút quà cho mấy người phía Tịch Nhan và Hổ Oa. 

Cả con đường đi, Diệp Thành phát hiện túi đựng đồ của mình gần như đã bị tiêu tốn hết sạch. Nếu tính ra thì lần này tới Đan Thành hắn đã tiêu không hề ít, mua đan dược mất hơn một trăm linh thạch, mua nguyên liệu luyện đan bảy, tám trăm nghìn linh thạch, mua nghê thường bảy màu một triệu linh thạch, tính ra thì hắn chỉ còn lại vài chục nghìn linh thạch thôi. 

“Lại hết tiền rồi”, Diệp Thành gãi đầu liếc nhìn các sạp hàng rồi lại nhìn những thứ đồ mà mình muốn mua không hề ít, ngặt nỗi vì vung tay cả chặng đường đi nên giờ hắn gần như chẳng còn đồng nào. 

“Nào, nào, nhường đường chút nào”, đương lúc Diệp Thành còn phân vân thì một người với thân hình béo mập vội vã chạy tới huých vào hắn khiến hắn ngã nhào ra đất một vòng. 

Mẹ kiếp! 

Diệp Thành mắng chửi, thế nhưng người kia đã chạy xa rồi, và còn chuồn vào trong một cửa tiệm. Diệp Thành liếc nhìn cửa tiệm đó và bất giác ngẩng đầu quan sát. 

Ồ! 

Diệp Thành tỏ vẻ bất ngờ vì mặc dù cửa tiệm kia không phải quá lớn nhưng tấm hoành phi bên trên đó lại to choán mắt người nhìn, cũng phải to tầm mười mấy trượng, bức hoành phi còn có một chữ “cược” rất lớn, trông hết sức hoành tráng. 

“Chữ cược to thế kia, sợ người khác không biết đây là nơi cá cược sao?”, Diệp Thành tặc lưỡi. 

“Nào nào, mau nhường đường”, đương lúc Diệp Thành ngẩng đầu nhìn thì lại có người vội vã chạy tới, và lại đâm xầm vào hắn khiến hắn ngã lộn ra đất một vòng. 

Mẹ kiếp! 

Diệp Thành lại mắng chửi, nhưng khi hắn đưa mắt nhìn thì người kia lại cũng cầm theo một cái túi đựng đồ chạy vào nơi cá cược. 

Vả lại không chỉ mình người đó, rất nhiều người đều đi về phía nơi các cược, quan trọng là gần như mỗi người bọn họ đều cầm theo một cái túi đựng đồ. 

“Địa điểm cá cược ở Đan Thành kinh doanh thuận lợi vậy sao?”, Diệp Thành trầm trồ. 

“Đương nhiên không phải rồi”, người nói tiếp lời Diệp Thành là một chủ sạp hàng ngay cạnh hắn, đó là một lão già đang vuốt râu giải thích: “Ngày mai diễn ra trận cuối cùng đại hội đấu đan, địa điểm cá cược nhân cơ hội này tạo ra phần cá cược, những người đặt cược có thể dùng linh thạch đặt xem ai là người đứng đầu vào ngày mai, đương nhiên ngươi cũng có thể đặt cược ai đứng thứ hai, thứ ba, chỉ cần đặt chuẩn thì một đêm phát tài cũng không phải không thể, còn nếu cược sai thì một đêm táng gia bại sản là chuyện thường. Cá cược mà”. 

“Hoá ra là vậy”, Diệp Thành xoa cằm liếc nhìn túi đựng đồ của mình rồi quyết định tiến về phía đó. 

Vừa mới bước một chân vào nơi các cược, Diệp Thành đã phải sáng mắt lên. Trông nơi này bên ngoài không hề rộng lớn thế nhưng khi vào trong lại như lạc vào một thế giới mới, nơi này có ba tầng, không khí ngột ngạt ở đây có phần khác so với tưởng tượng của hắn. Nơi này được bày trí hết sức xa hoa, còn có cả giả sơn với dòng nước chảy qua, rất nhiều nơi còn trồng linh thảo khiến người ta có có thể nghĩ nơi này là địa điểm cá cược mà lại hậu hoa viên. 

“Đại, đại, đại”, ấy vậy mà mặc dù được bày trí đẹp như vậy nhưng điểm tệ hại chung của nơi cá cược vẫn không thể thay đổi, nơi này vang lên từng âm thanh hô hào đặt cược, xung quanh mỗi cái bàn đều kín người vây lại. Mặc dù là tu sĩ nhưng mặt người nào người nấy đều đỏ gay lên vì hò hét. 

“Nơi này cũng thật thú vị”, Diệp Thành bất giác xoa cằm, hắn liếc trái liếc phải rồi sải bước vào trong. 

Ngay sau đó hắn nhìn thấy phía trước một cái bàn đá có cả đám người đang vây lại. 

“Đặt Huyền Nữ đứng đầu, một trăm nghìn linh thạch”. 

“Ta đặt Huyết Đồng đứng đầu, tám mươi nghìn linh thạch”. 

Diệp Thành còn chưa đi tới tận nơi đã nghe thấy âm thanh này. 

Quả nhiên, Huyền Nữ và Huyết Đồng là hai cái tên được người ta quan tâm hàng đầu khiến những người tới đây đặt cược về cơ bản đều đặt hai người bọn họ. Cái gì mà Lý Nguyên Dương, Nguyên Chí, Diệp Thành căn bản không hề nghe thấy tên. 

Đương nhiên hắn cũng không nghe thấy tên mình. 

“Đặt ai, đặt bao nhiêu?”, đợi tới khi Diệp Thành tiến lên trước, lão già mặc đồ tím thu tiền kia mới hỏi. 

“Đặt thế nào ạ?”, Diệp Thành hiếu kỳ. 

“Đặt Huyền Nữ một được một trăm, đặt Huyết Đồng một được tám mươi, đặt thánh nữ Thất Tịch một được năm mươi, đặt thánh tử Huyết Linh một được ba mươi….”, lão già mặc đồ tím lên tiếng nói một mạch: “Đương nhiên, ngươi cũng có thể đặt ai đứng thứ hai, thứ ba, tỉ lệ thu về cũng không giống nhau”. 

“Vậy đặt Trần Dạ đứng đầu thì tỉ lệ thu về là bao nhiêu ạ?”, Diệp Thành hiếu kỳ hỏi. 

“Trần Dạ?”, lão già sững người bất giác nhìn Diệp Thành từ đầu tới chân, không chỉ mình ông ta mà những người tới đặt cược cũng nhìn Diệp Thành giống như nhìn một tên ngốc vậy. 

“Não tên này bị úng nước sao?” 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!