Chương 278: Gì cũng biết
Bịch! Rầm!
Tốc độ của cả hai quá nhanh khiến nhiều đệ tử dụi mắt mà vẫn không thể bắt kịp bóng hình bọn họ, cũng chỉ có khi cả hai va chạm vào nhau tạo ra từng đốm lửa nhỏ thì người ta mới lờ mờ trông thấy bóng hình.
Thế nhưng khả năng nhìn của những kẻ mạnh ở cảnh giới Không Minh lại khác. Đôi mắt bọn họ di chuyển qua lại theo bóng hình Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng.
Rầm! Rầm!
Trên chiến đài liên tiếp vang lên tiếng động dữ dội. Cả hai người đã chiến được hai mươi hiệp còn Diệp Thành với khả năng chiến đấu mạnh mẽ càng lúc càng lên cao. Mặc dù trông hắn hết sức thảm hại nhưng trong thời gian ngắn vẫn chưa thể hiện yếu thế.
“Đông hoàng Thánh Chủ, ta thắng rồi”, trong hư không, Huyền Thần mỉm cười nhìn Đông Hoàng Thái Tâm.
“Ta biết”, Đông Hoàng Thái Tâm cau mày nói: “Sau ngày hôm nay ta sẽ thả ngươi đi. Quả là bất thường, hàng nghìn năm nay lão nương lần đầu tiên cược thua cũng bởi một tên ở cảnh giới Nhân Nguyên”.
Rầm!
Khi hai người đang trò chuyện thì bên dưới chiến đài lại vang lên âm thanh chói tai. Một bí pháp mạnh mẽ được tung ra khiến Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng đều phải lùi về sau.
“Huynh khiến muội rất bất ngờ đấy”, Cơ Tuyết Băng lãnh đạm nhìn Diệp Thành.
“Muội đã bao giờ đánh giá ta cao đâu”, Diệp Thành đáp lời, sau câu trả lời đó, bên dưới bàn chân của hắn đã có thêm phù văn di chuyển, nhanh chóng xếp thành hàng và tạo thành một trận đồ bát quái khổng lồ năm trượng.
“Ôi chao, tên tiểu tử này đến cả trận đồ bát quái của Hoa Vân mà cũng biết sao?”, bên dưới bắt đầu ngỡ ngàng.
“Trước là Tiên Thiên Canh Khí sau là Thái Cực Diễn Thiên, Phong Thần Quyết còn giờ là trận đồ bát quái của Hoa Vân”.
“Thông thạo bao nhiêu bí pháp như vậy, hắn học lén cả sao?”
“Tiếp tục”, trong tiếng bàn tán xôn xao, Diệp Thành lại lao ra như mãnh hổ, có trận đồ bát quái yểm trợ nên hắn có thể gây áp lực cho Cơ Tuyết Băng, lại thêm Tiên Thiên Canh Khí kim cang khó phá khiến Diệp Thành tự tin lựa chọn chiến đấu ở cự li gần.
Thấy vậy, Cơ Tuyết Băng nhanh chóng lùi về sau.
Vút! Vút!
Diệp Thành đã vung tay, mười mấy đạo kiếm mang lần lượt bay đuổi theo Cơ Tuyết Băng.
“Được đấy, Lục Mạch Thần Thông mà cũng biết”, tứ phương lại trầm trồ.
Bang! Bang!
Trên chiến đài, Cơ Tuyết Băng không ngừng lùi về sau, không ngừng vung linh kiếm trong tay chặn lại kiếm mang của Lục Mạch Thần Thông.
Diệp Thành lao tới giữ khoảng cách năm trượng với Cơ Tuyết Băng, uy lực của trận đồ bát quái được thi triển vả lại tốc độ và sức mạnh của Cơ Tuyết Băng quả thật cũng bị giảm hẳn.
Bát hoang chưởng!
Hàng long!
Bôn lôi chưởng!
Diệp Thành bắt đầu đại triển thần uy, Diệp Thành khí huyết sục sôi với vùng đan hải rộng lớn, lại được truyền thụ chân nguyên đại địa từ chín phần phân thân từ lòng đất khiến hắn không hề kiêng kị gì, cứ thế vung tay điên cuồng thi triển đại chiêu.
Lại nhìn sang Cơ Tuyết Băng, cô ta bước vào trong trận đồ bát quái của Diệp Thành nên tốc độ và sức mạnh giảm đi đáng kể, Huyền Linh Chi Thể thật sự gặp khó khăn khi ứng phó.
“Cửu thiên huyền linh cấm”, cuối cùng, Cơ Tuyết Băng vẫn sử dụng tới bí pháp cấm kị, thế nhưng cô ta vừa thi triển thì Diệp Thành đã biến mất, đến cả trận đồ bát quái cũng không thấy đâu.
“Hắn cũng biết thuật ẩn thân của Tiết Ẩn”, đã có người lên tiếng.
Bịch!
Trên chiến đài, Diệp Thành sau khi đứng vững thì khí thế mạnh mẽ xuất hiện, một chưởng hát hoang được tung ra khiến Cơ Tuyết Băng bị đánh lùi về sau, sau đó hắn liền tung ra một chưởng Hàng Long khiến Cơ Tuyết Băng đang lùi về sau cứ thế phun ra máu.
Cơ Tuyết Băng vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, chỉ vào giữa trán và con mắt thứ ba xuất hiện. Diệp Thành đang ẩn thân liền xuất hiện trong con mắt thứ ba của cô ta. Cơ Tuyết Băng vung tay ép Diệp Thành phải hiện thân.
Roẹt, roẹt…
Diệp Thành vừa đáp đất thì toàn thân bốc lên làn khói xanh, sau đó hắn hoá ra mười mấy phần phân thân.
“Ôi trời, Phân Thân Ảo Ảnh của Bạch Dực mà cũng biết”, bí thuật này vừa được thi triển lại có người trầm trồ.
“Triển khai”, trên chiến đài, mười mấy tên Diệp Thành bao vây Cơ Tuyết Băng.
Đúng như hắn mong muốn, sau khi thi triển thuật Phân Thân Ảo Ảnh, Cơ Tuyết Băng bất giác cau mày, rõ ràng cô ta cũng không thể ngờ Diệp Thành lại biết cả bí pháp này. Bản chính liên tục di chuyển qua lại giữa các phần phân thân, có lúc có thể tạo ra được hiệu quả ngoài mong đợi.
Mặc dù con mắt thứ ba của Cơ Tuyết Băng có thể nhìn ra đâu là bản chính của Diệp Thành nhưng bản chính có thể di chuyển qua lại giữa các phần phân thân là điều khiến cô ta phải đau đầu nhất.
Bát hoang!
Khi Cơ Tuyết Băng còn đang ngỡ ngàng thì một tên Diệp Thành trong số đó đã tung chưởng, một chưởng bá đạo đánh về phía Cơ Tuyết Băng.
Cơ Tuyết Băng lập tức ra tay, tung ra Cửu Thiên Huyền Linh khiến phần phân của Diệp Thành ở phía đối diện bị đánh tan rồi lại đánh về phía bản chính vừa di chuyển.
Thế nhưng ngay trước đó một giây, bản chính của Diệp Thành đã di chuyển sang phần phân thân khác rồi vung một nhát kiếm mang ở bên và để lại vết máu trên người Cơ Tuyết Băng.
Cứ như vậy, nhờ có mười mấy phần phân thân mà Diệp Thành lại được hời, còn Huyền Linh Chi Thể Cơ Tuyết Băng trông có phần thảm hại. Mặc dù khả năng hồi phục của cô ta hết sức bá đạo nhưng cũng không thể địch lại nổi chiêu này của Diệp Thành ngay tức khắc.
Gừ! Gừ!
Cơ thể Diệp Thành như có điện, nhiều phần phân thân phối hợp với nhau khiến hắn càng chiến càng hăng.
Tiếp sau đó, hắn cũng thi triển nhiều bí pháp khác khiến sắc mặt của rất nhiều đệ tử bên dưới đều tái đi vì phần lớn những bí pháp mà Diệp Thành thi triển đều là bí pháp của bọn họ.
“Tỷ à, tên đồ đệ này của tỷ sao vậy chứ? Sao…sao cái gì cũng biết vậy?”, Sở Linh bên dưới hết lần này tới lần khác trầm trồ.
“Tên tiểu tử này còn biết nhiều hơn tỷ”, Sở Huyên day trán: “Xem ra sau cuộc so tài lần này ta phải tìm hắn nói chuyện mới được”.