"Ở đâu, tên nhóc kia chạy đi đâu rồi?", trong điện Diêm La, phán quan hét lớn, vẻ mặt vô cùng táo bón.
Trong tay hắn ta cũng có một cuốn sổ công đức lớn hơn so với bình thường, công đức dưới tay có sự thay đổi thì hắn ta đều biết hết.
Không xem không biết, vừa xem quả thật giật mình!
Công đức của Diệp Thành chậm rãi tăng lên, còn không phải tăng từng chút một mà là tăng cả trăm, còn đang liên tục tăng lên nữa chứ.
Hắc Bạch Vô Thường cũng xúm tới nhìn, vẻ mặt còn xuất sắc hơn phán quan.
Lâu lắm rồi chưa gặp ai biến thái như vậy, tu công đức y như chơi vậy, còn trâu hơn mở hack nữa.
Bấy giờ mới bao lâu đã từ tiểu quỷ thăng lên Quỷ Vương.
May mà đầu trâu mặt ngựa không biết, nếu biết thì chắc sẽ tức chết và không chịu làm nữa.
Bọn ta áp giải 10 ngàn quỷ hồn mới tu được 1 công đức, còn ngươi lại một lần tăng lên cả trăm công đức là sao!
"Đi, tìm hắn về đây", phán quan ra lệnh: "Bản phủ muốn nhìn xem hắn tu công đức kiểu gì mà nhanh như vậy".
Hắc Bạch Vô Thường lập tức lên đường, thoáng chốc biến mất trong điện Diêm La.
Hai người vừa đi, phán quan lập tức vò đầu: "Người Đế Quân giới thiệu rốt cuộc có lai lịch gì, có cần nghịch thiên như vậy không".
Nghiệt Hải, Diệp Thành lại đánh chết một con Ác Long, mồ hôi đầm đìa ôm sổ công đức của mình cười hì hì.
Công đức của hắn đã vượt qua 1000, cấp bậc cũng tăng lên tới Quỷ Vương, xông lên Minh Tướng chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Hắn không đi dụ Ác Long nữa, chẳng phải là không muốn mà là hết thuốc dụ, thuốc mà ba Quỷ Vương cho đều dùng hết rồi.
Hắn bất đắc dĩ ngó ba Quỷ Vương cách đó không xa.
Hắn vừa nhìn, ba Quỷ Vương lập tức xoay người bỏ chạy: "Hết rồi, chúng ta hết rồi, muốn thì đến quỷ thành đi".
Ba người nói xong càng chạy nhanh hơn, quả thật là chạy nhanh nhất từ trước đến giờ.
Bọn họ trơ mắt nhìn Diệp Thành giải quyết hết con Ác Long này đến con khác, cũng trơ mắt nhìn cấp bậc của hắn từ tiểu quỷ thăng lên Quỷ Vương.
Đáng sợ, thật là đáng sợ, yêu nghiệt Minh giới quá khủng bố.
Chạy, bọn họ cần phải chạy, nếu chậm thì chưa biết chừng tên vô liêm sỉ kia lại cướp luôn Minh Thạch của họ mất.
"Ta có khủng bố như vậy hả?", Diệp Thành không phục nói.
Nói thật thì hắn quả thật định cướp luôn Minh Thạch của ba Quỷ Vương kia, đành vậy chứ sao giờ, mua thuốc gọi rồng cũng cần tiền.
Nhưng vấn đề là hắn không có tiền, nghèo đến rách mồng tơi.
Trên người chỉ có mười mấy đồng, còn là cướp của con báo tinh kia. Với số tiền ấy có lẽ còn chẳng mua nổi một nắm thuốc gọi rồng nữa là.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!