Diệp Thành đang nhìn thì có ba bóng người lần lượt hạ xuống, chúng là ba con Quỷ Vương, tu vi đều là Chuẩn Thánh.
Hiển nhiên con quỷ nhỏ trong miệng họ chính là Diệp Thành.
Cấp bậc công đức giữa hai bên hơn kém nhau cả một cấp, tu vi cũng hoàn toàn đè bẹp Diệp Thành.
"Tới giết Ác Long?", Diệp Thành trước giờ đều tự lân la làm quen.
"Lẽ nào chạy tới đây ngắm cảnh chắc?", ba con Quỷ Vương cười nhạo, đánh giá Diệp Thành một lượt bằng ánh mắt đầy khinh bỉ.
Họ vừa nói xong, còn không chờ Diệp Thành trả lời đã đi về phía Nghiệt Hải, lấy vũ khí ra, mặt mày cũng trở nên nghiêm túc.
Diệp Thành bĩu môi, nếu không phải đánh người sẽ giảm công đức, hắn chắc chắn sẽ đánh ba tên kia tơi bời, Chuẩn Thánh giỏi lắm hả?
Hắn thấy ba người tràn ngập khí phách thì chợt cảm thấy thú vị, tìm một cục đá đen khoanh tay ngồi lên xem kịch.
Lần đầu tiên tới Nghiệt Hải nên chẳng biết gì, ba con Quỷ Vương vừa hay thử nó giúp hắn, giữ được tánh mạng quan trọng hơn.
Dưới ánh nhìn của hắn, ba con Quỷ Vương cẩn thận đến gần Nghiệt Hải, khi bước lên bãi cát thì đều siết chặt vũ khí.
Chẳng mấy chốc, một con Quỷ Vương đã rải ra một mảnh bột phấn.
Sau khi làm xong, họ lập tức quay đầu bỏ chạy còn nhanh hơn thỏ.
Bọn họ vừa mới đi đã thấy mặt biển dậy sóng, một con rồng đen tuyền gầm thét chui ra, uốn éo cơ thể đuổi giết ba người.
Kia chính là thứ dữ, cơ thể dài cả mấy chục mét.
Diệp Thành lập tức tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào con Ác Long đen tuyền kia, con ngươi to như chuông đồng tràn ngập vẻ khát máu.
Quả là nghiệt duyên, thứ Diệp Thành nhìn thấy đều là những khí tức vẩn đục, ác niệm, oán niệm, tà niệm đan xen tạo nên con Ác Long kia.
Lúc hắn đang quan sát thì ba Quỷ Vương đã đánh nhau với con Ác Long kia.
Ba người phối hợp khá ăn ý, một người thi triển cấm chế, dùng xích sắt khóa con Ác Long lại, hai người kia thì liều mạng tấn công nó.
Nghiệt Long cũng không dễ bắt nạt, nó giãy dụa kịch liệt, tiếng rồng ngâm vừa rúng động lại âm trầm khiến tâm trí người ta hoảng hốt.
"Ba người các ngươi quá yếu", Diệp Thành thầm đánh giá.
Quả nhiên, ba Quỷ Vương đã thua, xích sắt bị Nghiệt Long giãy đứt, một con Quỷ Vương suýt nữa trực tiếp bị nó giết chết.
Ba Quỷ Vương nào dám đánh tiếp, lập tức bỏ chạy.
Ác Long gào thét sao có thể bỏ qua, cơ thể khổng lồ uốn éo đuổi theo, không ngừng phun sấm sét đen tuyền.