Về bí pháp này thì Diệp Thành thực sự rất thích, thế nhưng hắn lại không thể thi triển một cách ảo diệu như Tử Huyên và Thái Hư Cổ Long, hắn cũng không ngờ rằng Thái Thanh Cung có người biết tới bí pháp này, đó là điều khiến Diệp Thành phải bất ngờ.
Giết!
Kẻ mạnh của Thái Thanh Cung sát phạt tới từ tứ phương, người nào người nấy mặt mày tôi độc, sát khí ngút trời, người đông như nêm, choán lấp thiên địa chỉ muốn nhất chìm Diệp Thành.
Thấy vậy, Thái Cực Chân Thể vừa thoát ra được lập tức quay người muốn sát phạt quay lại cứu Diệp Thành, mặc dù hắn không biết vì sao Diệp Thành lại cứu mình nhưng nợ người ta một mạng người thì phải cứu lại người.
Tiểu Linh Oa và Man Sơn di chuyển với tốc độ cực nhanh, không phải vì đi cứu Diệp Thành mà vì kéo Thái Cực Chân Thể, “Tên đó thừa thủ đoạn để giữ lấy cái mạng, chúng ta phải thoát ra khỏi đây an toàn đã, hắn tự có bí pháp thoát thân”.
Nói rồi Tiểu Linh Oa vung tay tế ra một đạo quang môn đưa Man Sơn và Thái Cực Chân Thể biến mất.
Là bằng hữu của Diệp Thành, hai người bọn họ rất hiểu hắn, luận về bản lĩnh bỏ trốn thì ở Chư Thiên Vạn Vực này không ai có thể so bì với hắn, bọn họ sát phạt quay về cứu giúp chỉ khiến Diệp Thành thêm gánh nặng.
Thấy cả ba người đã bỏ trốn được, Diệp Thành cũng không nhàn rỗi, hắn lập tức di chuyển né qua đòn tấn công của tứ phương, phất tay về một bên rồi lại thi triển Thúc Địa Thành Thốn, vượt qua hư thiên ba nghìn trượng.
Có điều, kẻ mạnh của Thái Thanh Cung lúc này không phải kẻ ngốc, bọn chúng như nhìn ra thần thông đó của Diệp Thành nên tế ra Thánh Vương Binh khiến từng phần trong hư không nứt lìa.
Thế rồi, Diệp Thành vừa di chuyển đến còn chưa định thần lại nên không kịp trở tay, uy lực của Thánh Vương Binh quá mạnh, cho dù là hắn cũng phải lảo đảo.
Vô vị!
Diệp Thành mắng chửi, hắn đứng vững lại thì lại lần nữa bỏ trốn nhưng lại thấy phía trước có người chạy tới cản đường.
Đó là Thần Tử của Thái Thanh Cung, hắn nghiến răng nghiến lợi, khuôn mặt tôi độc lao lên như con chó điên.
Trước đó tên này đã bại dưới tay Thái Cực Chân Thể sau đó bị một chưởng của Diệp Thành đánh bay, hắn đã vô cùng phẫn nộ rồi, Thái Cực Chân Thể chạy rồi, hắn cũng không còn ai để trút giận nhưng Thánh Thể ở đây, sao hắn có thể bỏ qua cơ hội này.
Diệp Thành bật cười lạnh lùng, vừa né tránh đòn công kích từ tứ phương vừa bước trên tinh không sát phạt tới, vả lại đôi mắt còn rực lửa, nhìn chằm chằm vào tử kim quan trên đầu Thần Tử Thái Thanh, nói chính xác hơn thì trên tử kim quan này lạc ấn một chữ cổ lấp lánh ánh sáng, đó là độn giáp thiên tự.
Giết!
Thần Tử Thái Thanh gào thét tung ra một chưởng tạo thành biển tinh hải, đó là thần thông cái thế, một khi bị thôn tính thì chắc chắn sẽ chỉ còn là vũng máu, cả chặng đường hắn bỏ chạy đã khiến hư không nứt lìa rồi.
Có điều, Diệp Thành là loại dị biệt, hắn cứ thế xông lên như con giao long đánh tan tinh hải, Thần Tử Thái Thanh cũng bị phản phệ hộc máu, cơ thể cũng theo đó mà nứt toác ra.
Lại bại rồi, Thần Tử Thái Thanh không thể nào chấp nhận sự thật này, bàn tay nhuốm máu chỉ điểm vào trán, sử dụng cấm thuật.
Đột nhiên, phần trán của hắn xuất hiện một đạo thần văn cổ xưa, khí thế tăng cao, thân thể nứt lìa nhanh chóng được hồi phục, tiên quang bao quanh toàn thân, khí huyết sục sôi khiến cả thiên địa rung chuyển.
Diệp Thành vẫn tỏ ra thản nhiên, hắn bước một bước đạp tan hư thiên, một chưởng bát hoang quyền dung hợp với hàng trăm bí pháp thần thông được tung ra.
Giết!
Thần Tử Thái Thanh lập tức xông lên, ngón tay với vô số triện văn lưu chuyển, đó chính là thần thông đang diễn hoá.
Rầm!
Quyền chưởng va chạm vào nhau, hư thiên phía đó nứt lìa, người đứng cách đó gần nhất lập tức chịu trận.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!