“Điều ta hiếu kì đó là Bái Nguyệt Thánh Chủ rốt cục đã chết chưa?”, có người khẽ giọng nói.
“Không bị thần mang đánh chết thì chắc chắn cũng bị nhấn chìm đến chết”, không ít người nhìn về biển tinh hải, người của Bái Nguyệt Thần Giáo vẫn đang tìm kiếm khắp tứ phương nhưng không tìm thấy bóng dáng của Bái Nguyệt Thánh Vương.
“Đánh, đánh thật mạnh cho ta”, khi tứ phương bán tàn xôn xao thì tiếng gằn giọng của Bái Nguyệt Thánh Chủ vang vọng khắp tinh hải, vài trăm chiến thuyền lao nhanh vun vút như hình với bóng đi liền với nhau.
“Hây, cái tính khí nóng nảy của ta”, Tiểu Linh Oa không điều khiển thuyền chiến nữa mà cứ thế nhảy lên pháo đào nơi Diệp Thành đứng, cất giọng rít lên, “ngươi xuống dưới, đổi cho ta, ta đánh chết chúng”.
“Được”, Diệp Thành lập tức rời đi.
“Nhìn cho kĩ”, Tiểu Linh Oa còn hung hãn hơn cả Diệp Thành, hắn không buồn ngắm chuẩn, cứ thế đem từng đống nguyên thạch đi bắn phá, một pháo đài sừng sững bị tung đòn công kích mang tính cái thế, chiến thuyền chưa bị đánh nát nhưng cả Huyền Hoang Tinh Hải dậy sóng ngút trời.
“Ta thích cái tính này của ngươi đấy”, Diệp Thành liếc nhìn, hắn chuyên tâm điều khiển thuyền chiến, tinh nguyên của nguyên thạch và khí huyết thánh thể đan xen vừa duy trì kết giới bảo vệ vừa ngự động thuyền chiến khổng lồ.
Không thể phủ nhận kĩ thuật lái thuyền của Diệp Thành rất cừ khôi, hắn điều khiển vị trí còn chính xác hơn cả Tiểu Linh Oa, bản lĩnh né tránh đòn công kích quả là cái thế, thần mang cứ thế lướt qua thân thuyền.
Ừm?
Vừa né tránh từng làn sóng công kích, đôi mắt Diệp Thành vừa nheo lại chăm chú quan sát phía trước.
Phía trước, tinh vụ bao trùm, tinh hải sục sôi dấy lên lượt sóng cao cả hàng chục nghìn trượng, khi tinh vụ tan đi mới thấy từng con thuyền chiến cổ xưa, cũng phải vài trăm thuyền chiến, trên mỗi thuyền đều có cờ chiến bay phấp phới, mỗi một lá cờ chiến đều có hình ảnh mặt trăng.
“Mẹ kiếp, chuyện gì vậy?”, Tiểu Linh Oa vẫn còn ở bên trên đang liều mạng ngự động pháo đài cũng phát hiện ra điều khác thường: “Ở đâu ra nhiều thuyền chiến của Bái Nguyệt Thần Giáo đến vậy?”
“Xem ra Bái Nguyệt Thần Giáo không phải đều là kẻ ngốc”, Diệp Thành cau mày, “biết không đuổi theo kịp chúng ta nên mới phái loạt thuyền chiến về phía sau công kích, thế trước sau chèn ép đây”.
“Bao vây lấy bọn chúng”, so với bọn họ thì Bái Nguyệt Thánh Chủ ở phía sau đuổi lên bật cười tôi độc, tiếng gào thét như con chó điên, đúng như Diệp Thành đoán, vào giây phút bọn họ xuống biển truy kích thì đã pháp ra loạt thuyền chiến đánh bọc sườn, quả nhiên chúng không phải lũ ngu ngốc”.
Có lệnh của Bái Nguyệt Thánh Chủ, hơn sáu trăm thuyền chiến của Bái Nguyệt Giáo ở trước và sau đều lao vút lên, thay đổi trận hình, bao vây từ tứ phương.
“Bái Nguyệt Thần Giáo cũng biết nhiều đấy”, tu sĩ tứ phương lại lần nữa rút lui, nhìn mà tặc lưỡi.
“Ngươi cũng không nghĩ mà xem Bái Nguyệt Thần Giáo dựa vào ai?”, có lão tu sĩ vuốt râu, giọng nói ý tứ: “Tiền thân của bọn họ chính là hải tặc, bản lĩnh của bọn họ chính là chiến trên biển”.
“Còn có cả bí mật này kia à?”
“Lúc này phía Diệp Thành rơi vào thế lành ít dữ nhiều, Bái Nguyệt Thần Giáo cả trước và sau đều có hơn sáu trăm thuyền chiến, cho dù bọn họ có thuyền chiến cấp bậc Thánh Binh thì cũng không thể bao vây tấn công được với trận thế này”.
“Bao vây”, không biết là ai hô lên khiến ánh mắt của mọi người bị kéo theo, thuyền chiến của phía Diệp Thành đã bị bao vây ở tinh hải tám mươi nghìn trượng, thuyền chiến tứ phương đang bao vây tấn công đến, chỉ đợi khoảng cách được kéo gần tới hai mươi nghìn trượng thì cứ thế tấn công.
“Ta nói này, đừng cố nữa, trốn đi”, Tiểu Linh Oa tức tối, “rõ ràng muốn đánh tập thể, một khi khoảng cách bị kéo gần lại thì thuyền chiến của chúng ta không thể trụ được”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!