Hửm?
Đang nhìn hắn chợt cảm nhận được một sức mạnh khác thường xẹt qua, cực kỳ mờ mịt, cũng cực kỳ bí ẩn.
“Thứ gì vậy nhỉ!”
Diệp Thành lẩm bẩm, Tiên Luân Nhãn hơi nheo lại, nhìn chằm chằm nơi sâu trong tiên sơn, dường như có thể nhìn thấy một quả trứng màu vàng rực rỡ qua vô số đỉnh núi và cấm chế.
Hắn còn loáng thoáng nghe thấy tiếng rồng gầm âm trầm như có như không, áp lực đến từ huyết mạch khoan thai xuất hiện, đó là huyết mạch của thứ trong quả trứng, không hề kém so với huyết mạch Thánh thể.
Lông mày hắn khẽ nhăn lại, sử dụng Chu Thiên Diễn Hoá âm thầm tính toán xem quả trứng vàng ấy có lai lịch gì.
Nhưng lần tính toán này lại khiến vẻ mặt hắn trở nên ngỡ ngàng.
Không thử thì không biết, thử rồi lại giật mình, quả trứng vàng ở nơi sâu trong tiên sơn cũng là người chuyển kiếp.
“Vì sao lúc trước không tính ra được?”
“Lẽ nào vì rồng chưa nở?”
Trong lòng Diệp Thành dấy lên những thắc mắc, đến Chu Dịch hắn còn tính ra được, nhưng lại không tính ra được quả trứng vàng ấy.
“Thánh chủ?”
Thấy Diệp Thành dừng lại, Thánh nữ Tinh Nguyệt ngập ngừng hỏi dò.
Suy nghĩ bị gián đoạn, Diệp Thành dời mắt nhìn Thánh nữ Tinh Nguyệt: “Quả trứng vàng kia là gì?”
Nghe vậy Thánh nữ Tinh Nguyệt sửng sốt, lại hơi sợ hãi, quả trứng vàng ấy là cơ mật tuyệt đối của gia tộc Ngự Linh, có liên quan đến Long tộc, rất ít người biết, mà xung quanh quả trứng đã được đặt rất nhiều pháp trận bí mật, dù Thánh Vương cũng khó thấy được, không ngờ lại bị Diệp Thành nhìn thấu chỉ trong nháy mắt.
Nhưng nghĩ đến thần thông của Diệp Thành, cô cũng bình thường lại, không giấu giếm: “Đó là trứng rồng”.
“Hoá ra thật sự là trứng rồng”, Diệp Thành mỉm cười, thầm nói Kỳ Vương không lừa hắn, trong tinh vực này đúng là có trứng rồng, hơn nữa còn ở gia tộc Ngự Linh, vả lại còn không phải rồng bình thường.
“Quả trứng rồng ấy là do lão tổ nhà ta có được khi đi lịch luyện ở ngoài”, Thánh nữ Tinh Nguyệt nói tiếp: “Nhưng nó rất kỳ lạ, hai trăm năm rồi chỉ thấy kích thước lớn hơn chứ không thấy rồng nở ra”.
“Long tộc không như những tộc khác, hai trăm năm vẫn chưa ra nghĩa là không phải rồng bình thường”, Diệp Thành chậm rãi nói: “Huyết mạch cực kỳ cường hãn, Thánh huyết của ta cũng đang xao động”.
“Huyết mạch Đạo Linh của ta cũng thế”, Thánh nữ Tinh Nguyệt khẽ nói: “Huyết mạch của nó đúng là bá đạo”.
“Đó cũng là người chuyển kiếp”.
“Người… Người chuyển kiếp?”, Thánh nữ Tinh Nguyệt sửng sốt, ngỡ ngàng nhìn Diệp Thành: “Thánh chủ chắc chứ?”
“Không sai được”, Diệp Thành cười nhẹ: “Lúc đầu ta tới đây không tính ra nó là người chuyển kiếp, nguyên nhân hẳn là do sức mạnh bí ẩn trong trứng rồng, sức mạnh đó ngăn ta tính toán bây giờ đứng tại đây thì ta chắc chắn nó là người chuyển kiếp”.
“Thánh chủ có biết là ai chuyển kiếp không?”, Thánh nữ Tinh Nguyệt hỏi ngay, đôi mắt đẹp tràn đầy hi vọng.
“Một nhóc nhỏ con rất thú vị”.
“Nhóc nhỏ con?”
“Ta có thể tiếp xúc với nó không?”, Diệp Thành hỏi.
“Điều này thì ta không thể quyết định”, Thánh nữ Tinh Nguyệt nở nụ cười bất lực: “Chỉ vì thân phận của nó quá đặc biệt, nhưng ta sẽ xin lão tổ, có lẽ sẽ được thôi, lão tổ thương yêu ta nhất”.
“Ta không có nhiều thời gian”.
“Được, ta sẽ cố gắng nhanh chóng”, Thánh nữ Tinh Nguyệt mỉm cười, bước lên một tiên sơn nguy nga, đây là nơi ở cô sắp xếp cho những người chuyển kiếp, có thể chứa ba mươi đến năm mươi nghìn người.
Phía Hoàng Đạo Công đương nhiên không khách sáo, ai cũng rất tự giác, mọi chuyện đều đã có Thánh nữ Tinh Nguyệt lo cho.
Sau khi thu xếp cho người chuyển kiếp, Thánh nữ Tinh Nguyệt rời đi ngay, có lẽ là đi xin lão tổ cho tới gần quả trứng rồng.
Diệp Thành ngồi xếp bằng trên đỉnh núi chờ đợi tin tức, nếu thật sự không được thì hắn cũng có rất nhiều cách để tới xem quả trứng rồng ấy, xin ý kiến là xuất phát từ lễ phép, hắn không thể thêm phiền phức cho Thánh nữ Tinh Nguyệt được.
Thánh nữ Tinh Nguyệt làm việc rất đáng tin cậy, trước khi đi tìm lão tổ cũng không quên dặn dò gia tộc bảo họ mang tới rất nhiều nguyên liệu tu luyện, đều là hàng thượng phẩm, số lượng còn vô cùng nhiều.
“Thần nữ có ý gì nhỉ?”, nhìn từng đống nguyên liệu tu luyện được mang tới tiên sơn, trưởng lão nhà Ngự Linh đều thảng thốt: “Những người mà thần nữ đưa về là ai?”