Trong đêm đen, tiếng nổ ầm ầm ở Nam Sở đã lắng xuống.
Tu sĩ Đại Sở cuối cùng cũng bảo vệ được Nam Sở, nhưng cũng phải trả một cái giá đau đớn.
Từ xa nhìn về Nam Sở, thây chất thành núi, máu chảy thành sông, có của tu sĩ Đại Sở, cũng có của binh tướng Thiên Ma.
Từ xa nhìn về phía tường thành Nam Sở, máu tươi đã nhuộm đỏ cả bức tường, kết giới hộ sơn đã tan tác không nỡ nhìn, nhiều chỗ tường thành đã sụp đổ.
Nhanh nhanh nhanh!
Trên tường thành người qua người lại, vội vàng bận rộn, sửa sang kết giới bảo vệ tường thành, bố trí trận pháp và cường nỏ, người bị thương được đưa xuống, quân thường trực lập tức thay thế.
Cơ Tuyết Băng đứng trên thành lâu Nam Thiên Môn, lặng lẽ nhìn về hướng Bắc Sở, dường như có thể nhìn thấy bóng lưng gầy guộc từ nơi rất xa.
Gió nhẹ thổi qua, thi thoảng lại thấy khoé miệng cô có máu tươi trào ra.
Cô bị thương linh hồn, vẻ mặt mệt mỏi, Thiên Ma tấn công thành, một mình cô chiến đấu với chín đại ma tướng, giết chết năm tên, bốn tên còn lại đều bị cô đẩy lùi buộc phải rút lui.
Màn đêm đen kịt, cát vàng Bắc Sở tung bay.
Nhìn từ trên xuống luôn thấy có những bóng đen như đại dương đen ùn ùn kéo về phía Nam Sở, binh tướng Thiên Ma vẫn liên tục tăng cường quân số, thề muốn diệt sạch Nam Sở.
Đây là một dãy núi trải dài hơn tám nghìn dặm, như một con cự long đang trườn mình trên mặt đất, giữa các ngọn núi nguy nga, đỉnh núi xếp chồng lên nhau là một dãy núi trong số ít những dãy núi ở Bắc Sở: Núi Địa Táng.
Trong đêm tối, quân viễn chinh do Diệp Thành chỉ huy tới nơi đầu tiên.
Sau đó là Ma Vương Quỳ Vũ Cương, những vị vương khác cũng lục tục dẫn quân tới, mọi người tập trung ở một chỗ, nheo mắt nhìn về hướng Bắc Chấn Thương Nguyên, ma trụ chọc trời nơi đó dường như ở ngay trước mắt.
Phòng ngự của Thiên Ma rất mạnh, cả Bắc Chấn Thương Nguyên từ Đông sang Tây đều có kết giới khổng lồ.
Kết giới này giống như tường thành Nam Sở, chia cắt Bắc Chấn Thương Nguyên và Trung Thông Đại Địa, muốn vào Bắc Chấn Thương Nguyên thì phải vượt qua được kết giới này, hoặc nói cách khác, đường đến Bắc Chấn Thương Nguyên đều bị kết giới khổng lồ này chặn lại.
Ngoài kết giới còn có vô số binh tướng Thiên Ma, thật sự giống một tấm thảm đen như mực trải khắp Bắc Chấn Thương Nguyên, đại quân Thiên Ma xếp hàng ngay ngắn, không một kẽ hở.
“Phòng ngự vô cùng chặt chẽ!”, Yêu Vương trầm giọng nói.
“Kết giới có thể làm thủng một lỗ, nhưng chắc chắn sẽ khiến ma quân của Thiên Ma phát hiện”, Thái Hư Cổ Long suy nghĩ.
“Đánh thế nào đây?”, chư vương các đời đều đổ dồn ánh mắt vào Diệp Thành.
“Tấn công trực diện”, giọng Diệp Thành vang dội.
Nghe vậy, chư vương và chín mươi nghìn cảnh giới Chuẩn Thiên đều hít sâu một hơi, âm thầm vận hành công pháp chuẩn bị bộc phát sức chiến đấu đỉnh phong bất cứ lúc nào.
Tới đây rồi, họ cũng đã có giác ngộ.
Bắc Chấn Thương Nguyên phòng thủ kiên cố, Diệp Thành thành lập đoàn quân viễn chinh đông thế này chẳng phải để tấn công trực diện sao? Ngoài ra, không cách nào có thể tránh được đại quân Thiên Ma nữa.
Vậy nên một khi cuộc chiến này bắt đầu sẽ không có đường lui, có thể họ sẽ thành công, hoặc có thể sẽ bị xoá sổ.
Phá kết giới!
Diệp Thành nhìn chòng chọc ma trụ chọc trời trong Bắc Chấn Thương Nguyên.
Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên bắt đầu bố trị trận pháp, đó là một loại trận pháp cường đại do chín mươi nghìn cảnh giới Chuẩn Thiên hợp lực dựng lên, đủ để một đòn chọc thủng một lỗ trên kết giới hộ sơn của Bắc Chấn Thương Nguyên.
Vào lúc này, bảy ma quân còn lại ở cực Bắc của Bắc Chấn Thương Nguyên đang đứng trên hư thiên, canh giữ ma trụ.
Ánh mắt bọn chúng lại nhìn về phía tường thành Nam Sở, ai cũng sử dụng thần thông cường đại như có thể nhìn thấu ảo ảnh, phá khắp càn khôn, thấy được cuộc chiến bên phía Nam Sở.
“Thật sự khiến ta bất ngờ”, Thị Huyết Ma Quân lạnh giọng bảo: “Một Đại Sở nho nhỏ mà có thể giữ chân đại quân Thiên Ma chúng ta lâu đến vậy, còn giết được hai ma quân nữa, thật sự là một sự sỉ nhục lớn”.
“Nhìn ngươi lòng đầy căm phẫn như vậy, nhưng lúc Hắc Ám Ma Quân bị giết cũng chẳng thấy ngươi cứu trợ!”, Phong Ma Quân cười âm hiểm.
“Phong Ma Quân, ngươi có ý gì?”, Thị Huyết Ma Quân nheo mắt nhìn Phong Ma Quân, trong đôi mắt màu máu còn có tia sáng lạnh lẽo lướt qua, đầy sát ý.
“Chẳng có ý gì cả”, Phong Ma Quân cười bỡn cợt: “Ta chỉ muốn nói, ở trước mặt chúng ta thì bớt ra vẻ oai phong lẫm liệt đi”.
“Ngươi…”
“Đủ rồi”, Địa Ma Quân hừ lạnh, cắt ngang lời Thị Huyết Ma Quân muốn nói: “Đại Sở bị thôn tính chỉ là vấn đề thời gian, các ngươi ồn ào ở đây không sợ mất danh hiệu ma quân à?!”
“Ta thích nghe lời này”, Cửu U Ma Quân thoải mái xoay khớp cổ: “Một đám tu sĩ thấp kém mà thôi, có thể ngăn cản chúng ta được đến lúc nào?”
“Theo ta thấy, chúng ta… Ấy?”, Lôi Ma Quân còn chưa nói xong đã chợt nghiêng đầu, nhìn về hư thiên phía Nam.
Không chỉ ông ta mà sáu ma quân khác cũng híp mắt nhìn về hư thiên phía Nam.
Bùm!
Giây tiếp theo, một tiếng nổ kinh thế vang vọng khắp đất trời.
Sau đó, kết giới hộ sơn khổng lồ của Bắc Chấn Thương Nguyên bị thủng một lỗ lớn, chín mươi nghìn tia thần mang lần lượt bay vào Bắc Chấn Thương Nguyên.
Rầm!
Ngay lập tức, mặt đất Bắc Chấn Thương Nguyên rung lên.
Rầm! Rầm! Rầm!
Tiếp đó là những âm thanh như thế này, mặt đất rung chuyển, chậm rãi mà nhịp nhàng.