Giết!
Cao thủ Thị Huyết Điện xông tới lần thứ ba, hơn nữa trên đầu ai cũng lơ lửng sát khí đáng sợ, dáng vẻ như muốn giết đạo thân Tinh Thần tại chỗ.
Chiến!
Đạo thân Tinh Thần gầm thét rung trời, một bước giẫm nát hư không, chín đạo Bát Hoang Quyền hợp thành một, công kích mạnh mẽ, bá đạo vô song.
Trận chiến lập tức nổ ra, khung cảnh vô cùng hùng tráng.
Một bên, cao thủ Thị Huyết Điện phối hợp ăn ý, hợp kích trận pháp vừa có tấn công vừa có phòng thủ, thế tiến công dũng mãnh.
Một bên là đạo thân Tinh Thần với bảy phần sức chiến đấu của Diệp Thành rất bá đạo, mạnh mẽ, hắn có khả năng phục hồi đáng gờm, chỉ tấn công không phòng thủ, khí thế nuốt chửng sơn hà giống như chiến thần, đánh cho cao thủ Thị Huyết Điện liên tục bị đẩy lùi.
“Khí tức của Hoang Cổ Thánh Thể”, Huyết Tôn của Thị Huyết Điện đang đứng trên đỉnh núi Diêm La Sơn nheo mắt nhìn đạo thân Tinh Thần bên ngoài: “Diệp Thành đã chết, lẽ nào Đại Sở còn có Hoang Cổ Thánh Thể thứ hai?”
Tại đây, trong Địa Cung của Diêm La Sơn, Diệp Thành đã cầm kiếm Xích Tiêu lẻn đến bên cạnh ông lão áo tím.
Hôm nay đạo thân Tinh Thần đến đây cũng nằm ngoài dự đoán của hắn, nhưng đạo thân Tinh Thần đến lại giảm bớt cho hắn rất nhiều áp lực, ít nhất đạo thân Tinh Thần có thể thu hút sự chú ý, như vậy hắn cũng có thể dễ dàng thực hiện kế hoạch hơn.
“Diệp Tinh Thần là ai vậy ạ?”, cao thủ Thị Huyết Điện trong Địa Cung đều ngẩng đầu lên hỏi, họ thật sự đã bị cô lập với thế giới bên ngoài quá lâu, thậm chí còn không biết Diệp Tinh Thần là ai.
“Kẻ thù của Thị Huyết Điện”, ông lão áo tím lạnh lùng đáp, tuy ông ta biết ít nhưng ít nhất cũng biết Diệp Tinh Thần là ai.
“Một mình mà cũng dám chạy tới đây làm ầm ĩ, đúng là không biết tự lượng sức mình”.
“Có Huyết Tôn ở đây, hắn sẽ chết rất thảm”.
“Các ngươi cũng sẽ chết rất thảm”, giọng nói lạnh như băng bất chợt vang lên, phía ông lão áo tím đột nhiên thay đổi sắc mặt.
Ngay sau đó bọn họ nghe thấy tiếng sát kiếm rung.
Phụt!
Khi mọi người phản ứng lại thì đầu của ông lão áo tím đã lìa khỏi cổ, bị sát kiếm màu đỏ chém đứt ngay tại chỗ.
Thấy vậy, sắc mặt cao thủ Thị Huyết Điện chợt tái mét, đường đường là cảnh giới Chuẩn Thiên mà lại bị tuyệt sát như thế.
Đương nhiên người buồn bực nhất vẫn là ông lão áo tím, đến lúc chết ông ta vẫn chưa phản ứng kịp, đến lúc chết cũng không nhìn thấy người giết mình là ai, chết một cách bực bội!
Phụt! Phụt! Phụt!
Nhưng cuộc tàn sát không vì ông lão áo tím chết mà dừng lại, cao thủ Thị Huyết Điện vừa phản ứng lại đã thấy huyết quang không ngừng bắn lên, lần lượt từng cái đầu bị chém rụng xuống đất.
Từ lúc Diệp Thành bắt đầu tuyệt sát cho đến khi dừng lại chỉ trong vòng chưa đầy ba giây, tất cả cao thủ trong Địa Cung đều đã bị chặt đầu.
Nhìn thấy cảnh này vẻ mặt Thánh nữ Tinh Nguyệt sửng sốt, ngay cả cô ta cũng sốc chứ nói gì đến những người mang huyết mạch đặc biệt khác, chẳng ai ngờ trong Địa Cung của Diêm La Sơn lại có sát thần ẩn mình.
Làm hay lắm!
Thấy cao thủ của Thị Huyết Điện đã bị giết sạch, người xấu xí khi nãy không nhịn được hú lên một tiếng.
Diệp Thành mặc kệ hắn ta, hắn như một bóng ma, liên tục di chuyển giữa các tế đàn, hắn đi tới đâu người bị trói trên đó sẽ biến mất, bị hắn phong ấn trong Hỗn Độn Thần Đỉnh.
Hửm?
Huyết Tôn cảm nhận được tình hình bất thường ở Địa Cung thì nhíu mày, thoáng chốc biến mất trên đỉnh núi.
Khi ông ta xuất hiện lần nữa đã ở trong Địa Cung.
Nhưng những gì còn lại ở đây chỉ là thi thể la liệt ngổn ngang, những người có huyết mạch đặc biệt bị trói lúc trước đã biến mất một cách kỳ lạ.
Khốn kiếp!
Huyết Tôn nổi trận lôi đình khiến Địa Cung rung chuyển.
Đến lúc này ông ta mới chợt nhận ra khí tức mà mình cảm nhận được khi chuẩn bị rời đi lúc nãy là có thật, trong Địa Cung thật sự có cao thủ ẩn mình.
Vút! Vút! Vút!
Chẳng mấy chốc, hơn chục bóng người xông vào Địa Cung, nhìn thấy cảnh tượng ở đây mọi người đều ngây ra, thế này là thế nào? Cái quái gì vậy?
“Tìm, tìm thật kỹ cho ta!”, Huyết Tôn gầm thét rung chuyển đất trời, ông ta là Huyết Tôn của Thị Huyết Điện, người có cùng vai vế với Thái thượng lão tổ mà bây giờ lại có người giết bao nhiêu cao thủ của Thị Huyết Điện, còn cứu những người có huyết mạch đặc biệt ngay trước mặt ông ta, làm sao ông ta có thể không tức giận?
“May mà mình thông minh, chạy nhanh”, bên này, Diệp Thành ở trong hố đen không gian thở phào một hơi.
Ngay lúc Huyết Tôn bay vào Địa Cung, hắn đã trốn vào hố đen không gian, vì vậy tránh được sự chặn giết của ông ta.
Hơn nữa lần này Tiên Luân Thiên Đạo cũng không xảy ra tình trạng bất thường gì, trong hố đen không gian cũng không gặp cảnh nguy hiểm, đây là điều may mắn nhất, nếu xảy ra vấn đề gì trong hố đen không gian thì khả năng cao hôm nay hắn sẽ bị đánh hội đồng đến chết.
Vút!
Một cơn gió thổi qua, Diệp Thành đã thoát khỏi hố đen không gian.
Mà lúc này hắn đã không còn ở trong phạm vi của Diêm La Sơn.