Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tiên Võ Đế Vương - Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành (FULL)

Chiến Vương Kích! 

 Thân thể Pháp Luân Vương run lên, nhìn thấy cây đại kích đó, ông ta thoáng thất thần. 

 Năm xưa, đầu ông ta bị chính cây đại kích đó trảm tới mức thảm hại. 

 Năm xưa, ông ta đã tranh giành thiên hạ với chủ nhân của cây đại kích này. 

 Bây giờ lại thấy Chiến Vương Kích, sao ông ta có thể bình tĩnh nổi? 

 Một lúc sau, ông ta siết chặt hai tay, bất giác quay đầu nhìn về một hướng trong hư không. 

 Ở đó, một người thanh niên mặc áo giáp đang từng bước đi tới, bước đi rất kỳ lạ, một bước đi được cả nghìn trượng, bộ dáng như một bóng ma. 

 Mái tóc đen dài như thác nước, đôi mắt như sao trời, bước đi vững vàng mạnh mẽ, dáng người vững chãi như núi, quanh thân được thần quang bao quanh, phản chiếu lên áo giáp ánh sáng rực rỡ lấp lánh, mỗi bước đi đều khiến hư không rung lên. 

 Nhìn thấy khuôn mặt người thanh niên mặc áo giáp, Pháp Luân Vương lại hoảng hốt, như thể nhìn thấy cố hữu khi xưa. 

 “Ngươi không phải Tiêu Chiến”, một lúc sau, Pháp Luân Vương lãnh đạm nhìn thanh niên mặc áo giáp đó. 

 “Ta là con trai Chiến Vương, Tiêu Thần”, người thanh niên mặc áo giáp dừng lại, chắn trước biển lôi của Diệp Thành, tay cầm Chiến Vương Đại Kích, chí khí ngút trời, khí thế nuốt chửng núi sông, con rồng do chiến ý hoá thành bay lượn quanh người, mặc dù hắn ta không phải Chiến Vương nhưng trông cũng như một bậc chiến thần. 

 “Con trai của Chiến Vương?”, Diệp Thành vẫn đang chống lại sấm sét trong biển lôi chợt giật mình, ngoảnh lại nhìn Tiêu Thần đang đứng chắn trước mặt Pháp Luân Vương, bóng lưng hắn ta vững chãi như núi, tựa như ngọn núi lớn không bao giờ vượt qua được. 

 “Đúng là vô song”, Diệp Thành không khỏi cảm thán: “Sức chiến đấu không hề yếu hơn con trai Đông Hoàng”. 

 “Tiêu Thần, được, được lắm”, khi Diệp Thành đang kinh ngạc thì Pháp Luân Vương đã bật cười, nụ cười càn rỡ không chút kiêng kỵ, âm thanh như tiếng sấm rền khiến bầu trời cũng phải rung lên, nhiều người không chịu nổi áp lực này nên đã hộc máu bay ngược ra xa. 

 “Tiêu Chiến, năm xưa ngươi chém đầu ta, bây giờ ta sẽ khiến ngươi tuyệt tử tuyệt tôn”, Pháp Luân Vương gào thét khiến cho thiên địa đều sợ hãi chấn động, một tia sáng Âm Minh phóng lên bầu trời, đánh thủng một lỗ hổng lớn, sức chiến đấu của nó khiến cho phía Đao Hoàng đang lao lên đều biến sắc. 

 “Năm xưa Phụ Vương chiến đấu với kẻ thù mạnh thế này sao?”, Tiêu Thần lẩm bẩm, khí thế cũng đang tăng lên nhanh chóng, khí huyết toàn thân sôi trào, chiến ý đáng sợ theo đó bộc phát. 

 Giết! 

 Pháp Luân Vương hét lên, giơ tay cầm tinh tú đánh về phía Tiêu Thần, có lẽ khí thế quá mạnh nên không gian hư vô cũng bị nghiền nát từng tấc một. 

 Chiến! 

 Tiêu Thần gầm thét rung trời, lập tức vung Chiến Vương Kích, chém nứt bầu trời. 

 Bang! 

 Chiến Vương Kích và thủ ấn của Pháp Luân Vương va chạm phát ra âm thanh rất lớn, Tiêu Thần có sức chiến đấu vô song mà cũng bị đánh bật trở lại, Chiến Vương Kích trong tay rung lên bần bật, sức mạnh ẩn chứa trong đó cũng đang phục hồi nhanh chóng. 

 Giết! 

 Pháp Luân Vương lại đánh tới, tay trái diễn hoá âm dương, tay phải diễn hoá càn khôn, thần thông vô cùng kỳ diệu, vô cùng cường đại. 

 Bát Hoang Trảm! 

 Đao Hoàng là người xông tới đầu tiên, ông vung Long Đao lên chém ra đao mang cái thế. 

 Cút! 

 Pháp Luân Vương khịt mũi, vung chưởng đẩy lùi Đao Hoàng. 

 Thiên Hàng Cửu Kiếm! 

 Độc Cô Ngạo cũng đã tới, chín kiếm mang vô song lập tức hợp thành một, một kiếm chém nát cả bầu trời. 

 Cút! 

 Ánh mắt Pháp Luân Vương loé lên, ông ta ra tay với uy lực mạnh mẽ, một chưởng ẩn chứa rất nhiều thần thông biến hoá, Độc Cô Ngạo cũng bị đẩy lùi về sau. 

 Cửu Huyền Long Ấn! 

 Thiên Tông Lão Tổ vừa lên đã diễn hoá chưởng ấn ngưng tụ bí pháp không gian, lăng thiên đập xuống. 

 Cút! 

 Pháp Luân Vương hừ lạnh, một chưởng Âm Dương Càn Khôn đan xen rất nhiều bí pháp trong đó, dung hợp thành một, một chưởng phá tan đại ấn của Thiên Tông Lão Tổ, đẩy lùi ông ta. 

 Thấy vậy, Tiêu Thần, Đao Hoàng, Độc Cô Ngạo cùng nhau xông lên, ai cũng tung ra thần thông vô song, Thiên Tông Lão Tổ đứng vững lại cũng gia nhập vào vòng chiến đấu, bốn người hợp lực chống lại Pháp Luân Vương. 

 Pháp Luân Vương thực sự giống như một vị vua, một mình chiến đấu với bốn người nhưng không hề yếu thế, sức chiến đấu của ông ta cũng đã được đẩy lên gần tới cảnh giới Thiên. 

 Bùm! Đùng! Đoàng! 

 Khung cảnh trận chiến cực kỳ hoành tráng, bầu trời rung lên ầm ầm, mặt đất nứt lìa, không gian đầy những vết nứt, sấm rền chớp giật, hỗn loạn cả đất trời. 

 Chết tiệt! 

 Nhìn thấy cảnh này, Diệp Thành vẫn đang chống lại lôi kiếp trong biển lôi cực kỳ chấn động. 

 Đao Hoàng là ai? Là Đao Trung Chi Hoàng! 

 Độc Cô Ngạo là ai? Là Kiếm Trung Chi Tôn! 

 Sở Thương Tông là ai? Không Gian Chi Thánh! 

 Tiêu Thần là ai? Chiến Vương Chi Tử! 

 Sức chiến đấu của bốn người này thuộc nhóm đứng đầu Đại Sở, bốn người hợp lực mà cũng chỉ ngang sức ngang tài với Pháp Luân Vương, sức chiến đấu của Pháp Luân Vương phải thông thiên nhường nào chứ? 

 “Kẻ địch cái thế năm xưa của Chiến Vương quả nhiên không đơn giản”, Diệp Thành rất kích động, dù hiện tại hắn đã tiến cấp đến cảnh giới Chuẩn Thiên, nhưng vẫn còn cách Pháp Luân Vương quá xa. 

 Lòng thầm nghĩ vậy, hắn đã nhanh chóng lùi lại phía sau, bởi vì trận chiến giữa Pháp Luân Vương và phía Đao Hoàng quá hào hùng, mà hắn lại đang độ kiếp, nếu ở gần quá rất có thể sẽ bị ảnh hưởng. 

 Khi hắn dừng lại trên một khoảng hư không mới quan sát xung quanh. 

 Trận đại chiến lại bắt đầu, mà lần này đại quân của Chính Dương Tông cũng tham gia, bởi vì kết giới hộ sơn của Chính Dương Tông đã bị phá vỡ, bọn họ cũng không còn kết giới để dựa vào, nhưng vì có sự tham gia của bọn họ nên áp lực của liên quân tứ phương lại tăng lên gấp bội. 

 “Từ bỏ kháng cự, ta sẽ chịu trách nhiệm cho sự sống chết của các ngươi”, giọng Cơ Tuyết Băng vang lên, cô ta đứng trong hư không như một bậc nữ vương, giọng nói lãnh đạm mà uy nghiêm. 

 “Kẻ khi sư diệt tổ, ngươi đang tự tìm chết”, Ân Trụ giận tím mặt, lao tới như một bóng ma, muốn lấy mạng Cơ Tuyết Băng. 

 “Đối thủ của ngươi là ta”, không biết Thượng Quan Huyền Cương từ đâu xuất hiện, một chưởng đẩy lùi Ân Trụ. 

 Ở hướng khác, ba người phía Chung Quy, Chung Giang, Chung Ly cũng lần lượt xông lên, ngăn chặn ba vị lão tổ của Chính Dương Tông, không chỉ họ mà rất nhiều trưởng lão khác cũng đã vọt vào vùng thiên địa này, ai cũng là cảnh giới Chuẩn Thiên. 

 Vào thời khắc như vậy, liên quân tứ phương sẽ không để cho Cơ Tuyết Băng phạm sai lầm, vì sự tồn tại của cô ta có thể khiến liên quân tu sĩ của Chính Dương Tông phản chiến, có ý nghĩa rất lớn. 

 Mà Chính Dương Tông cũng biết điều này nên mới muốn mau chóng giết được Cơ Tuyết Băng. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!