Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tiên Võ Đế Vương - Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành (FULL)

Từ chỗ Cơ Tuyết Băng quay về, Diệp Thành đi một mạch về Ngọc Nữ Các. 

 Trên đường đi, hắn vô thức nhìn vài phương hướng, Huyền Nữ, Bích Du, Thượng Quan Hàn Nguyệt đều đang khoanh chân ngồi trên vân đoàn, chỉ có Lạc Hi và Thượng Quan Ngọc Nhi lên giường đánh một giấc no say vả lại tư thế ngủ trông không ra sao. 

 Diệp Thành ho hắng, hắn đi tới Ngọc Nữ Các nhưng lại phát hiện nơi này đã thêm một lớp phong ấn. 

 “Thú vị đấy”, Diệp Thành trơ mắt thẫn thờ ngồi trong lầu các nhìn Sở Linh đang hấp thu linh khí. 

 “Ta đang bế quan, đừng làm phiền”, Sở Linh truyền âm từ thần thức, đến cả mắt cô cũng không mở, vả lại giọng còn không mấy vui vẻ. 

 “Lý do được đấy”, Diệp Thành chép miệng, hắn lắc đầu rời đi, nếu như là bình thường thì hắn sẽ không nói lời nào mà đạp cửa xông vào nhưng đêm nay lại khác, nếu cứ như thế thì cả Ngọc Nữ Phong sẽ vô cùng náo nhiệt. 

 “Có phải mình nên bỏ chút tâm sức không nhỉ?”, Diệp Thành xoa cằm, hắn dừng lại giữa khoảng không của Ngọc Nữ Phong. 

 Thế rồi Diệp Thành triệu gọi Tử Huyên ra ngoài. 

 Trạng thái của Tử Huyên lúc này là hình nộm, cô đứng đó như cây lao bất động, đôi mắt trống rỗng, thần thái đờ đẫn, kì lạ đó là cô lại tự động hấp thu ánh trăng. 

 “Tiền bối?”, Diệp Thành ghé tới, bàn tay khua khua tay trước mặt Tử Huyên, hi vọng có thể thức tỉnh được thần linh trong cơ thể của Tử Huyên. 

 Có điều dù cho hắn có gọi thế nào thì Tử Huyên cũng không hề có bất cứ phản ứng nào, cô vẫn ở trạng thái là một thi thể chết. 

 “Con sẽ không làm lãng phí thời gian của tiền bối đâu”, Diệp Thành lại lần nữa gọi chỉ hi vọng thần linh bên trong cơ thể Tử Huyên có thể tỉnh lại, như vậy có lẽ hắn có thể học được thêm nhiều bí pháp từ cô ví dụ như dịch thiên hoán địa, thúc địa thành thốn và hoá vũ thành trần, ba bí pháp này đều nghịch thiên, vào thời khắc quan trọng có thể bảo vệ tính mạng. 

 Thế nhưng dù là hắn gọi thêm lần nữa thì Tử Huyên vẫn không hề có phản ứng. 

 Thấy vậy, Diệp Thành tỏ vẻ tiếc nuối, hắn từ từ lui ra, chìm vào trong những suy nghĩ của mình. 

 Mặc dù có Tiên Luân Nhãn có khả năng diễn tiến bí thuật thần thông nhưng đối với đại thần thông mà Tử Huyên thi triển thì hắn lại chẳng học được gì. 

 Có điều chỉ có thể khẳng định một điều rằng ba bí thuật thần thông nghịch thiên đó chính là bí pháp về phương diện không gian, giống như dịch thiên hoán địa, khả năng của nó chính là biến hoá không gian từ đó khiến kẻ địch không kịp trở tay, hôm đó Tử Huyên dùng thần thông nghịch thiên này để giết chết vô số kẻ địch. 

 Không biết từ bao giờ Diệp Thành mới chìm vào trạng thái nhập định, cái mà hắn lĩnh hội chính là thúc địa thành thốn, so với dịch thiên hoán địa và hoá vũ vi trần thì hắn cho rằng bí pháp này dễ dàng học được hơn. 

 Trời đêm mênh mông, thiên địa chìm vào im ắng. 

 Diệp Thành giống như pho tượng được điêu khắc, hắn cũng bất động như Tử Huyên, cả cơ thể chìm vào trong trạng thái lĩnh hội thúc địa thành thốn. 

 “Sự kì diệu của bí thuật này chính là trong khoảng thời gian ngắn có thể rút ngắn không gian và mở rộng không gian”, biết suy nghĩ của Diệp Thành, Thái Hư Cổ Long ở nơi xa trong lòng đất của Chính Dương Tông lên tiếng, “muốn rút ngắn không gian vạn trượng thành một tấc sau đó lại khiến không gian chỉ bằng một tấc này mở rộng tới vạn trượng, đây chính là tinh tuý của thúc địa thành thốn, một thốn và vạn trượng có sự cân bằng, không được nhiều hơn mà không được ít hơn, nếu không thì rất có khả năng sẽ dẫn đến hỗn độn của không gian, làm không tốt sẽ gặp phải phản phệ cho nên bí thuật vô cùng nguy hiểm này đối với những người không thể lĩnh hội được không gian thì tốt nhất không nên thử, nó đề cập đến pháp tắc không gian”. 

 “Một tấc, vạn trượng, rút ngắn, mở rộng”, Diệp Thành khẽ nhắm mắt, hắn tìm được tinh tuý trong tám từ mà Thái Hư Cổ Long nói. 

 “Đầu tiên ngươi cần phải hiểu thúc địa thành thốn và dịch chuyển không gian không phải là một khái niệm”, Thái Hư Cổ Long nói tiếp, “tộc Thái Hư Cổ Long ta mạnh nhất chính là bí thuật không gian nhưng chân đế trong đó chỉ có thể hiểu mà không thể truyền, việc nắm vững không gian không phải là dễ dàng”. 

 “Ta hiểu rồi”, Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, hắn cố gắng bình tĩnh. 

 Thái Hư Cổ Long không nói tiếp, nó khẽ nhắm mắt, nó muốn chỉ dẫn tận tình cho Diệp Thành nhưng bí thuật không gian huyền diệu, muốn nhìn thấu huyền cơ thì cần có cảm ngộ của bản thân. 

 Thiên địa lại lần nữa chìm vào im lặng. 

 Không biết mất bao lâu, Diệp Thành mới từ từ bước ra một bước sau đó hắn lắc đầu bất lực rồi lại thu bước chân về, tiếp tục lĩnh hội. 

 Tiếp đó, Diệp Thành đang nhắm mắt trở nên dị thường hơn nhiều, chốc chốc bước ra nhưng rất nhanh lại thu chân về vị trí cũ, hắn cứ thế thử cả trăm lần nhưng không có thu hoạch gì. 

 Không biết mất bao lâu bước chân của Diệp Thành mới biến hoá kì diệu, không gian dưới chân bắt đầu méo mó. 

 Mãi tới lúc này Diệp Thành mới bắt đầu bước ra, bước từng bước chậm rãi nhưng sau mỗi bước di chuyển của hắn, không gian lại chấn động, chốc chốc còn có vết nứt xuất hiện. 

 “Tiểu tử, biết trước khả năng lĩnh hội của ngươi như vậy thì lão tử đã dạy ngươi bí thuật không gian từ lâu rồi”, Thái Hư Cổ Long đang nhắm mắt chợt liếc nhìn phân thân của Diệp Thành như thể có thể thấy Diệp Thành ở bên này, thấy sự biến hoá kì diệu trong bộ pháp của Diệp Thành nó vô cùng kinh ngạc. 

 …… 

 Đêm khuya, trong đại điện của Chính Dương Tông, một bức màn thuỷ mặc khổng lồ hiện lên, phía trước màn thuỷ mặc này còn có rất nhiều bóng hình, Thành Côn, Ân Trụ và các lão tổ của Chính Dương Tông đều có mặt, vả lại trông mặt mày ai nấy đều có phần kích động. 

 “Cuối cùng cũng bắt đầu rồi”, Thành Côn nắm chặt tay, trong ánh mắt hiện lên cái nhìn hiểm ác không hề kiêng dè. 

 “Nam Sở vì sức mạnh này mà rơi vào thế yếu”, Ân Trụ để lộ hàm răng trắng bóc. 

 “Sau ngày mai Thanh Vân Tông sẽ không còn tồn tại nữa”, Chính Dương Lão Tổ cười u ám, “diệt Thanh Vân thì tiếp theo chính là Hằng Nhạc, còn các thế gia lớn khác có thể bỏ qua không cần tính”. 

 Roẹt! 

 Khi bọn họ đang nói chuyện thì một bóng hình như ma quỷ xuất hiện bên trong đại điện, khí thế mạnh mẽ, toàn thân có âm minh tử khí khiến người ta cảm thấy áp lực bội phần, kể cả là kẻ mạnh ở cảnh giới Không Minh cũng không khỏi run rẩy. 

 Bái kiến Pháp Lão! 

 Phía Thành Côn lần lượt cung kính hành lễ, còn người tới không phải ai khác mà chính là Pháp Luân Vương. 

 “Có thông tin của Huyền Linh Chi Thể chưa?”, Pháp Luân Vương liếc nhìn vào màn thuỷ mặc rồi nhìn sang Thành Côn. 

 “Chưa…chưa ạ”, Thành Côn vội đáp lời, giọng điệu dạ vâng: “Mấy ngày nay mạng lưới tình báo của Chính Dương Tông bị tổn hại nghiêm trọng, hiện giờ vẫn đang xây dựng lại, một khi hoàn thành việc xây dựng lại mạng lưới thì sẽ nhanh chóng có được tin tức của Huyền Linh Chi Thể thôi ạ”. 

 “Việc này phải tiến hành nhanh chóng”, Pháp Luân Vương hắng giọng lạnh lùng, ông ta quay người biến mất. 

 …….. 

 Thúc địa thành thốn! 

 Gần sáng, Diệp Thành trên Ngọc Nữ Phong chợt mở mắt sau đó sải bước ra rồi biến mất. 

 Rầm! 

 Ngay giây phút sau đó, trên một ngọn núi cách đó vạn trượng vang lên tiếng động lớn, Diệp Thành bước ra một bước, vì vừa lĩnh hội được một chút kiến thức trong thúc địa thành thốn mà hắn không nắm vững được phương hướng, lại vì chưa nắm vững căn bản nên lập tức khiến cho một toà lầu các trên đỉnh núi bị hổng một lỗ lớn. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!