Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
Tu vi của Vương Lâm hôm nay đã không phải nhỏ yếu như năm đó! Nhất là sau khi thân thể Cổ Thần đã đạt tới Ngũ tinh vương tộc, tình huống có thể khiến hắn cảm giác nguy cơ cũng không nhiều.
 
Trừ khi tu vi đối phương đạt tới Tịnh Niết hậu kỳ trở lên, nếu không không có khả năng mang đến cho Vương Lâm cảm giác lâm vào nguy cơ sinh tử.
 
Nhưng lúc này, theo tiếng bước chân vang lên mãi cho đến khi lộ ra hình dáng màu trắng kia, cảm giác nguy cơ của Vương Lâm cũng chốc lát đã đạt tới đỉnh!
 
Cảm giác dựng cả tóc gáy lâu rồi Vương Lâm chưa từng cảm nhận thấy. Lúc này đồng tử trong hai mắt Vương Lâm co rụt lại, thân mình theo bản năng lùi lại vài bước. Nhất là khí thanh quang trong mắt hiện lên, nhìn chằm chằm không chớp mắt vào bóng dáng màu trắng này.
 
Trong chỗ tối của đại điện truyền ra một tiếng u thán, bóng dáng kia nhẹ nhàng bước ra. Lộ ra trước mặt Vương Lâm và đám người Phù Phong Tử rõ ràng chính là một nữ tử xinh đẹp tuyệt trần! Nữ tử này mỹ lệ, tướng mạo xinh đẹp, như là yêu tinh. Dù là Liễu Mi ngày đó tuy tướng mạo cũng không kém hơn nhưng thiếu một loại cảm giác khó có thể nói rõ, phảng phất nữ tử này chính là một đóa hoa kỳ dị của thiên địa, theo trời mà sinh, theo đất mà thành!
 
Nàng chỉ lộ ra nửa thân mình, ánh mắt rời khỏi Vương Lâm rồi đảo qua đám người Phù Phong Tử sau đó lui trở lại.
 
Ánh mắt của nàng gần như chỉ mới đảo qua cũng khiến cho tâm thần Vương Lâm phảng phất như bị một cây búa vô hình đập lên một cái, trong đầu ầm vang một tiếng, lập tức trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, thân mình lại cấp tốc lùi lại mấy trượng, sắc mặt càng thêm âm trầm.
 
Vương Lâm mà như thế thì những người khác còn tệ hơn.
 
Hai mắt Phù Phong Tử trợn ngược lên, ẩn ẩn tràn ngập tia máu. Sau khi phun ra một ngụm máu tươi, thân mình run rẩy, thân thể lập tức nhanh chóng co rút lại, chỉ một lát sau đã chỉ còn một nửa, đại lượng thiên địa nguyên lực dũng mãnh tràn vào tâm thần. Thân mình hắn đạp chân lùi lại hơn mười trượng mới dừng lại, sắc mặt tái nhợt, hoảng sợ thốt lên:
 
- Hoa Tiên!
 
Trần Đạo Tam Tử lại không thể kháng cự, gần như dưới ánh mắt này, ngay lập tức khiến hai mắt của Nhất Trần Tử có dấu hiệu tan ra. Đột nhiên vang lên âm thanh bang bang, máu tươi từ trong miệng tràn ra, thân mình nhoáng lên, không ngờ suýt nữa từ giữa không trung rơi xuống. Vẻ hoảng sợ trong mắt hắn nháy mắt đã đạt tới đỉnh.
 
Về phân Nhất Tinh Tử và Nhất Long Tử, tâm thần hai người phảng phất như bị lợi kiếm xuyên qua, dưới cơn đau đớn, máu tươi theo lỗ chân lông phun ra, lập tức quần áo chuyển màu huyết sắc, thân mình từ giữa không trung rơi xuống, không chút do dự ngồi xuống.
 
Đại Đầu và Lôi Cát cũng như thế.
 
Nhất là Lôi Cát, thân mình khổng lồ không chịu nổi sự đả kích trong tâm thần này, ầm một tiếng đã nửa quỳ trên mặt đất, sắc mặt xám như tro tàn.
 
Chỉ có ngân thi là thần sắc vẫn như thường, chỉ có trong mắt là hiện lên vẻ kỳ dị.
 
Gần như chỉ có một ánh mắt mà đã có uy ực chấn nhiếp. Vương Lâm lại càng âm trầm, càng cảm thấy kiêng kỵ với Tiên phủ này. Tòa Tiên phủ thứ tư này chẳng qua chỉ là mới bên ngoài mà đã nguy hiểm như thế, thì sau khi mở ra toàn bộ, tiến vào Tiên phủ cuối cùng kia, hiển nhiên có thể nói sẽ tràn ngập nguy cơ!
 
- Chỉ sợ rằng hành trình ở Tiên phủ của Yêu Linh chi địa chính là địa vực nguy hiểm nhất từ lúc sinh ra!
 
Vương Lâm mặc dù đã dự liệu sẽ có nguy hiểm nhưng hắn không ngờ, chỉ mở ra động phủ bên ngoài, dựa vào thực lực của mình và những người này mà vẫn ẩn ẩn không thể vượt qua.
 
Mắt thấy bóng dáng màu đỏ kia lần nữa biến mất bên trong đại điện tối đen kia, trong mắt Vương Lâm lại bắn ra hàn quang. Với tâm trí của hắn tự nhiên hiểu được hàm nghĩa ánh mắt vừa rồi chính là cảnh cáo! Cảnh cáo bọn họ, nhất là Vương Lâm, không được bước vào! Nếu là lúc bình thường khác, đối với cảnh cáo đả kích tâm thần mạnh mẽ như thế này, Vương Lâm tất nhiên sẽ sáng suốt lựa chọn tránh đi. Dù sao việc làm lúc này của hắn thuộc loại xông vào động phủ của người khác.
 
Nhưng hành trinh Yêu Linh chi địa đối với Vương Lâm mà nói nhất thiết phải đi. Hết thảy điều này chính là vì hiện nay Chu Dật không biết sống chết. Tâm nguyện lớn nhất của hắn chính là khiến cho Thanh Sương sống lại. Mà hy vọng phục sinh cho Thanh Sương chỉ có thể là phụ thân nàng Thanh Lâm! Đối với Chu Dật, đáy lòng Vương Lâm luôn mang một cảm giác biết ơn. Cũng giống như hắn đối với Tư Đồ Nam. Tư Đồ Nam mang Vương Lâm bước vào con đường tu đạo, mà Chu Dật, trong con đường tu đạo của Vương Lâm, có ảnh hưởng tạo ra tác dụng mấu chốt. Nếu năm đó không Vấn Đỉnh chi tinh, lúc này Vương Lâm sớm đã hóa thành bạch cốt, theo năm tháng hóa thành đất vàng ở Văn Đạo Hóa Triêu Sanh Tịch!
 
Hơn nữa, độc trên người Tư Đồ Nam mặc dù có thể tạm thời áp chế nhưng trong lòng hai người đều hiểu rằng nếu trong trời gian ngắn không thể giải được thì hậu quả cực kỳ nghiêm trọng. Có thể nói, hai ân nhân quan trọng nhất trong cuộc đời Vương Lâm chính là Tư Đồ Nam và Chu Dật. Hy vọng của bọn họ đều đặt tại Yêu Linh chi địa, dù cho nơi này còn nguy hiểm hơn nữa, Vương Lâm cũng sẽ không lựa chọn lui lại! Mặc dù là bất thiện xông vào động phủ của người khác, làm việc bất nghĩa, Vương Lâm cũng sẽ không hối hận! Mọi việc trên thế gian, ai nói gì, ai đúng, ai sai, đối với Vương Lâm mà nói, vì Chu Dật và Tư Đồ Nam, hắn đúng!
 
Nhưng đối với bóng dáng màu trắng trong đại điện này mà nói, kẻ nào xâm nhập vào trong động phủ chính là sai!
 
- Nếu đã quyết định, phải đi tới!
 
Vương Lâm thở sâu, đứng bên ngoài mai rùa kia, tay phải hắn nâng lên, chụp vào hư không. Lập tức trong động phủ này vang lên âm thanh ầm ầm quanh quẩn, phảng phất hư không như bị xé ra một cái khe thật lớn!
 
Từng trận gió nổi lên, từng đạo hắc mang từ trong khe hở ngưng tụ ra, chỉ một lát đã hóa thành hư ảnh một thanh trường thương trên tay phải Vương Lâm. Những tia chớp màu đen hình cung tràn ngập, phát ra âm thang ba ba, vang vọng trong Tiên phủ yên lặng này. Phía sau Vương Lâm lúc này xuất hiện một hư ảnh Cổ Thần. Theo Vương Lâm cầm Diệt Thần Mâu, hư ảnh Cổ Thần cũng chụp một cái vào hư không, ngay lập tức nổi lên âm thanh bang bang.
 
Không ngờ trong tay phải của hư ảnh kia cũng xuất hiện một hư ảnh Diệt Thần Mâu! Sức mạnh thiên địa vô biên nháy mắt đã tràn ngập toàn động phủ. Vương Lâm thở sâu, chậm rãi nâng Diệt Thần Mâu trong tay lên. Nháy mắt, đất đã trên mặt đất của động phủ không ngờ trở nên run rẩy, một đám từ từ bay lên khỏi mặt đất.
 
Không chỉ có đất đá, thậm chí cả dòng nước đang chảy trên con sông nho nhỏ kia phảng phất như cũng ngừng chảy, dần dần bay lên. Ở xa xa, những lầu các do mấy người Vương Lâm công kích mai rùa tạo nên hư tổn, lúc này bụi bặm cũng bắt đầu bay lên.
 
Toàn bộ bên trong động phủ nháy mắt trở nên quỷ dị.
 
- Vương mỗ không muốn đả thương ngươi, bốn hồn thể trước đó cũng chỉ là phân hồn còn sót lại nơi này, không phải là bản thể. Lúc này Vương Lâm cũng chỉ muốn phá vỡ mai rùa này, mở ra thông đạo tiến vào động phủ!
 
Con mắt thứ ba trên mi tâm Vương Lâm chậm rãi xuất hiện, Ngũ tinh vương tộc ẩn chứa sau con mắt thứ ba cấp tốc xoay tròn, từng trận Cổ Thần lực truyền ra, dung nhập toàn thân Vương Lâm.
 
Thân mình Vương Lâm bỗng nhiên chuyển động, tay phải nâng Diệt Thần Mâu nhẹ nhàng quét ra, lập tức vang lên âm thanh xé rách. Nơi Diệt Thần Mâu vừa xẹt qua, hư không đương trường bị phá vỡ.
 
Nắm lấy Diệt Thần Mâu, bóng dáng của Vương Lâm như điện, lao thẳng về phía mai rùa. Khoảnh khắc tới gần, thân mình Vương Lâm gồng lên, lao thẳng lên trên, ánh mắt lộ ra vẻ quyết đoán, quát lớn:
 
- Phù Phong Tử, ngân thi, cùng ta phá giáp!
 
Phù Phong Tử cắn răng, thân mình nhoáng lên, thân mình đã đã rút lại phân nửa, lần nữa cấp tốc co rút tiếp, hóa thành thường nhân, một đạo kim quang lóe ra khỏi cơ thể hắn, ảo hóa ra một tấm bia đá thật lớn! Trên tấm bia đá này có rất nhiều ấn kỳ, kim quang lượn lờ bên trên. Theo hai tay của Phù Phong Tử bấm quyết chỉ về phía trước, tấm bia đá xé gió lao thẳng về phía quy xác!
 
Một tiếng nổ ầm vang lên, khi tấm bia đá đánh xuống quy xác khiến cho quy xác không ngừng lóe lên hào quang. Cùng lúc đó, ngân thi lao tới gần, há mồm phun ra, lại có một làn khói nhiều màu từ trong miệng nàng bay ra, ập tới quy xác. Khoảnh khắc tới gần, làn khói nhiều màu này lập tức bao phủ lấy bên ngoài quy xác, khiến nó không ngừng tan ra, hào quang trên quy xác lại không ngừng lóe lên. Vương Lâm không chút nghĩ ngợi, tay phải nắm lấy Diệt Thần Mâu. Hung hăng ném xuống.
 
Diệt Thần Mâu này giống như cuồng long, mang theo tiếng gào rít long trời lở đất, đánh thẳng về phía quy xác đang không ngừng lóe ra bên dưới. Tốc độ này quá nhanh, gần như ngay khi Vương Lâm ném ra, mâu mang đã đánh tới mai rùa! Một đạo sóng gợn hình tròn từ chỗ Diệt Thần Mâu khuếch tán ra, hướng về bốn phía quét ngang. Ngay lập tức âm thanh ầm ầm lại vang lên.
 
Cùng lúc đó, bốn phía xung quang mũi mâu kia xuất hiện từng đạo vứt nẻ tinh mịn! Khoảnh khắc khi vết nẻ này xuất hiện, làn khói nhiều màu lập tức tràn vào bên trong, hơn nữa va chạm với tấm bia đã khiến cho những cái khe trên mai rùa đã ngày càng lớn. Cuối cùng một tiếng ầm vang lên, mai rùa đã hoàn toàn sụp đổ!
 
Trong sự sụp đổ này, toàn bộ động phủ lập tức bị hào quang bao phủ. Những mảnh vỡ của mai rùa hóa thành mảnh nhỏ, văng về bốn phía. Uy lực của Diệt Thần Mâu lúc này ở trong tay Vương Lâm đã phát huy đến đỉnh điểm, phá tan mai rùa rồi lao thẳng về phía đại điện! Cùng với nó còn có làn khói nhiều màu kia.
 
Nhưng ngay lúc này, nguy cơ khiến cho lông tóc của Vương Lâm dựng đứng cả lên lại xuất hiện lần nữa. Lúc này đây, nguy cơ này còn tăng cao hơn! Một bàn tay trắng nõn từ chỗ tối trong đại điện vươn ra, nhẹ nhàng điểm về phía Diệt Thần Mâu một cái. Lập tức một phiến đóa hoa tím hồng trống rỗng xuất hiện giữa thiên địa. Những đóa hoa này rất nhiều, nháy mắt gần như đã tràn ngập bốn phía, đương trường ngăn cản Diệt Thần Mâu này!
 
Còn làn khói nhiều màu kia, dưới một chỉ của ngọc thủ này lập tức hóa thành một đóa hoa nhiều màu, lơ lửng giữa không trung không chút nhúc nhích.
 
Bóng dáng màu trắng lại nhẹ nhàng bước ra, ngẩng khuôn mặt tuyệt trần lên, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vương Lâm! Ngọc thủ lại chỉ ra! Nháy mắt này, hai đồng tử trong mắt Vương Lâm co rụt lại, không chút nghĩ ngợi há miệng phun ra một thứ. Đó chính là pháp bảo hộ mệnh do Viêm Lôi Tử ban tặng cho hắn, Lôi chi Tiên giới Toái phiến! Bên trên Toái phiến này có một vết nẻ rất nhỏ, là thần thông do Thiên Vận Tử tạo ra trước đó.
 
Lúc này, ngay sau khi bay ra, Tiên giới Toái phiến này lập tức phóng đại lên, nháy mắt đã hóa thành trăm trượng, hình thành một tấm chắn phòng hộ! Nhưng nháy mắt khi Tiên giới Toái phiến xuất hiện, lập tức vô số đóa hoa mới hình thành này trở nên quỷ dị, trong đó một đóa hoa cực kỳ rực rỡ lại còn truyền ra cả hương thơm.
 
- Ta đã cảnh cáo ngươi!
 
Một thanh âm mềm mại nhưng lạnh như băng vang lên giữa đất trời. Theo thanh âm này xuất hiện, những đóa hoa kia liền va chạm với Tiên giới Toái phiến, tạo ra một tiếng ầm lớn. Tiên giới Toái phiến tứ phân ngũ liệt!
 
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!