Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
Quan tài vỡ tan ra, từ trong quan tài thứ nhất có rất nhiều mảnh nhỏ tràn ra bốn phía, nhanh chóng chuyển động, lộ ra một cánh tay đỏ chói.
 
Cánh này này mọc đầy lông đỏ, nhìn không giống tay người mà giống cánh tay một con thú!
 
Năm ngón tay dữ tợn, móng vuốt sắc bén trong nháy mắt khi xuất hiện liền bộc phát ra một luồng lửa hung ác kinh thiên. Luồng lửa này cũng có khí tức của Đạo cổ!
 
Đây là một cánh tay trái!
 
Tiếng ầm ầm lại vang lên. chỉ thấy bên trong một chiếc quan tài vừa vỡ ra lại có một cánh tay phải đáng sợ bay ra. Cánh tay này cũng đầy lông đỏ, trên tay đầy gân xanh nhúc nhích, nhìn mà giật mình.
 
Ngay sau đó hai chân phát ra khí tức của Đạo cổ cũng từ trong hai chiếc quan tài khác bay ra. Từ xa nhìn lại, cảnh tượng này cực kỳ kinh người. Vương Lâm nhìn thấy, hai mắt càng ngưng trọng hơn.
 
Ầm một tiếng, quan tài thứ năm, sáu. bảy, tám đồng loạt nổ tung. Bốn phần thân thể khác khuếch tán ra khí tức của Đạo cổ chợt xuất hiện, quỷ dị dung hợp lại, tạo thành một thân thể khổng lồ, lơ lửng trong tinh không.
 
Cùng lúc đó, cặp chân kia cũng gào thét lao tới, lập tức hợp lại với thân thể, hình thành một thân hình thiếu cái đầu!
 
Thứ tồn tại kỳ dị này cao tới ngàn trượng, thoạt nhìn trông như người khổng lồ. Hắn dù không có đầu nhưng ngọn lửa hung ác ập trời bốc lên, có khí tức nồng đậm của Đạo cổ vờn quanh.
 
Quan tài thứ chín ầm ầm nổ tung, những mảnh nhỏ tràn ra. Một cái đầu lâu bỗng nhiên hiện ra. Đầu lâu này xuất hiện lập tức khiến cho tóc đen tràn ngập bốn phía chuyển động, cuốn về phía đầu lâu, hình thành một mái tóc dài như đen nhánh.
 
Cái đầu lâu đó là của một nam tử trung niên. Hắn nhắm hai mắt, tướng mạo tầm thường nhưng lại tràn ngập một vẻ uy nghiêm không nói lên lời, khiến cho người ta nhìn vào mà kinh hãi.
 
Càng khiến cho đồng tử của Vương Lâm co rụt lại là ở trên mi tâm của kẻ này không ngờ lại có hai tinh điểm!
 
Hai tinh điểm này là hai tinh điểm cổ Thần!
 
Dù chỉ có hai tinh điểm nhưng tinh điểm này lại hoàn toàn bất đồng với những tinh điểm của Cổ Thần khác. Tinh điểm này nhìn từ xa lại giống như hai vệt máu tươi!
 
Đúng lúc này, cái đầu nối liền với thân thể, lập tức gắn kết lại. Trong tích tắc khi chúng dung hợp một thân thể đầy đủ liền xuất hiện!
 
Cùng lúc đó, kẻ này đột nhiên mở bừng đôi mắt!
 
Hai mắt hắn mở ra hai luồng sáng liền tràn ra, khiến tinh không chấn động, giống như muốn sụp đổ. Một luồng uy áp kinh thiên từ trong cơ thể của nam tử trung niên này ầm ầm truyền ra.
 
Trong mắt trái của hắn có ba yêu tinh, bên mắt phải có ba ma tinh!
 
-Hắn là ai!
 
Vương Lâm nhìn chằm chằm vào nam tử trung niên này. Trong trí nhớ của Đạo cổ căn bản không có chút đầu mối nào về nam tử trung niên này. Mà hắn có thể xác định người này cũng không phải là mắt trái của đạo cổ. Khí tức của người này dù cường hãn nhưng hiển nhiên không thể so sánh với mắt trái của Đạo cổ được.
 
Nhưng khí tức trên cơ thể của người này lại tinh thuần tới cực điểm, đúng là khí tức của Đạo Cổ!
 
Trên người Vương Lâm dù cũng có khí tức của Đạo cổ nhưng đây là do truyền thừa, sau khi dung hợp mà thành, tuy là Đạo cổ nhưng lại không phải khí tức của Đạo cổ Diệp Mịch.
 
Nhưng cảm giác lan ra từ trên người nam tử trung niên này lại thuộc về Đạo cổ Diệp Mịch!
 
Trong Thái cổ Tinh Thần. Chưởng Tôn vẫn dùng thần thức nhìn chiến trường từ xa lúc này hai mắt lộ ra hàn quang. Người bị phong ấn trong chín quan tài này là một trong những chí bảo của Trường Tôn hội hắn. Vật này là trải qua năm tháng vô tận được hắn và đạo nhân bảy màu tạo nên cuối cùng ngưng tụ thành, cũng vì thế mà tạo nên nhiều lần sát lục.
 
Không tới lúc vạn bất đắc dĩ thì hắn cũng không muốn xuất ra vật này. Thứ này đối với tương lai của hắn có tác dụng lớn.
 
Nhưng giờ phút này vì muốn bức Vương Lâm phải bắn tên, hắn mới phải lấy vật ấy ra, giao cho tu sĩ Thái cổ Tinh Thần đi giết Vương Lâm.
 
-Hắn cho dù còn không hoàn mỹ nhưng cũng chỉ kém một chút.nhưng bọn hắn đều được truyền thừa của đạo cổ, tự giết lẫn nhau sẽ dẫn tới thiên biến, có lẽ sẽ khiến trận pháp này xuất hiện vết rách!
 
Ánh mắt Chưởng Tôn lóe sáng.
 
Cùng lúc này, nam tử trung niên bên ngoài trận pháp do chín phần ngưng tụ lại trong nháy mắt, sâu trong La Thiên Tinh Vực có một khu vực nhìn chỉ thấy thiên địa khôn cùng, không có bất cứ tu chân tinh nào tồn tại, thậm chí cả một tia sinh cơ cũng không có.
 
Nhưng bên trong tinh vực này lại có thứ bụi vô tận mà mắt thường không thể nhìn thấy. Bên trong đám bụi đó có một thế giới khác.
 
Thế giới này là một thế giới bị đóng băng, cả thế giới tồn tại trong đám bụi. Đưa mắt nhìn lại, thế giới này toàn bộ bị đóng băng, thậm chí ngay cả mây trời, ngay cả mặt đất cũng toàn bộ tỏa ra hàn khí.
 
Nơi này chính là Đông Lâm tinh ngày xưa, chính là gia tộc viễn cổ tu chân duy nhất của La Thiên! Nơi này có một nữ cổ Thần!
 
Đại chiến của giới nội và giới ngoại cho dù lan tới tứ đại tinh vực nhưng ngọn lửa chiến tranh lại không thiêu đốt tới được nơi này. Gia tộc truyền thừa từ thời viễn cổ đã có biện pháp tránh xa những lần hủy diệt trong tháng năm vô tận thì tất nhiên là có cách tránh khỏi bị dính vào trận đại chiến này.
 
giờ phút này trong thế giới đóng băng này, trên một tế đàn trên đỉnh núi, trong gió lạnh gào thét có một nữ tử xinh đẹp đang ngồi khoanh chân trên tế đàn. Trên mi tâm nàng không ngờ có bảy tinh điểm bình thường đang chậm rãi chuyển động, đôi mắt đang nhắm nghiền đột nhiên mở bừng ra, nhìn về phía xa xa.
 
-Ta cảm nhận được khí tức huyết mạch của phụ tổ.
 
Trầm ngâm, nữ tử này giơ tay phải điểm lên mi tâm một cái. Bất ngờ bảy tinh điểm trên mi tâm nàng xoay tròn nhanh hơn gắn liền lại, mơ hồ hẳn. Ngay lúc nó trở lên mơ hồ, chỉ thấy bảy tinh điểm này không ngờ quỷ dị dung hợp lại, trong phút chốc hình thành ấn ký hình giọt máu.
 
Ấn ký này ở trên mi tâm của nữ tử, tỏa ra ánh sáng màu đỏ yêu dị.
 
Bên ngoài Vô Danh Chuyển Luân trận, nam tử vừa ngưng tụ từ chín phần thân thể kia trong nháy mắt mở bừng đôi mắt, hướng về phía Vương Lâm thần sắc đang vô cùng ngưng trọng mà gầm thét.
 
Vừa gầm lên, tay phải hắn giơ lên, hướng về phía Vương Lâm ở xa xa trong trận pháp điểm một chỉ.
 
Trong tích tắc khi một chỉ điểm tới, tay phải hắn tạo thành một ấn quyết kỳ dị. Ấn quyết này không có bất cứ lực công kích nào mà như là một dấu ấn tượng trưng. Sau khi bắt quyết xong, tay phải nam tử trung niên này thu hồi lại, đặt lên ngực.
 
Hai mắt hắn lúc này bộc phát ra một luồng chiến ý kinh thiên.
 
-Cổ tộc chiến ấn!
 
Vương Lâm trong nháy mắt khi nhìn thấy ấn ký này trong mắt cũng tuôn ra chiến ý.
 
Trong trí nhớ của Đạo cổ mà Vương Lâm được truyền thừa có một ấn ký như vậy. Nó là ấn ký chí cao vô thượng trong tam tộc cổ, hay nói cách khác là trong cổ quốc mà Đạo cổ sở hữu.
 
Ấn ký này tên là chiến ấn. Nó là một ấn ký khi cổ tộc giao chiến phải hiến tế lên. Một khi một người của cổ tộc dùng ấn ký này thì người bị chỉ tới phải tiếp nhận trận chiến.
 
Đây là trận đấu sanh tử, một khi tử vong thì lấy cổ tổ làm chứng, tất cả những gì thuộc về đối phương đều trở thành vật của kẻ thắng.
 
Thấy ấn ký này mà không chiến đấu thì không xứng xưng là tu sĩ cổ tộc! Điểm này hoàn toàn bất đồng với tiên nhân. Ấn ký xuất hiện, nhất định phải chiến!
 
Đương nhiên nếu tu vi song phương cách nhau quá xa thì cũng có thể tránh né. Nhưng nếu tu vi không sai biệt lắm mà không chiến thì là kẻ yếu trong cổ tộc. Mà kẻ yếu thì không thể sinh tồn!
 
Thi triển chiến ấn này xong, nam tử trung niên nhìn chằm chằm vào Vương Lâm, chờ đợi sự lựa chọn của hắn.
 
Vương Lâm trầm mặc trong chốc lát, ánh mắt bộc phát ra chiến ý ầm ầm, giơ một ngón tay lên chỉ về phía nam tử trung niên bên ngoài trận pháp, cũng tạo cổ tộc chiến ấn, sau đó ấn vào ngực mình.
 
Trong nháy mắt khi hắn làm động tác này, nam tử trung niên nọ ngửa mặt lên trời gầm thét, thân thể ngàn trượng bước từng bước tới giống như người khổng lồ ầm ầm lao thẳng tới trận pháp.
 
Trong cơ thể Vương Lâm lập tức truyền ra tiếng bùng bùng, bước về phía trước nửa bước. Trong tích tắc đi ra ngoài, thân thể hắn điên cuồng bành trướng lên, mười trượng, trăm trượng, mấy trăm trượng, cho tới thành người khổng lồ ngàn trượng!
 
Từng bước đi tới, Vương Lâm lần đầu tiên rời khỏi Vô Danh Chuyển Luân trận, đứng bên trong tinh không Thái cổ Tinh Thần. Đồng thời với nam tử trung niên đang gào thét, trong miệng Vương Lâm cũng truyền ra tiếng gầm ầm ầm.
 
Đánh!
 
Ngươi muốn đánh thì đánh đi!
 
Vương Lâm cũng không muốn nhận thua. Cả đời hắn đều vượt qua chiến đấu và giết chóc, đối mặt với sự khiêu chiến của nam tử trung niên này, hắn không có lý gì lại cự tuyệt. Hắn muốn chiến thắng đối phương, đoạt lấy toàn bộ mọi vật của đối phương!
 
Khí tức của Đạo cổ trên người đối phương đối với việc Vương Lâm đạt tới bát tinh cổ Thần có lực hấp dẫn trí mạng!
 
Trong nháy mắt khi Vương Lâm ra khỏi trận pháp, thân thể ngàn trượng của nam tử trung niên kia liền lao tới, tay phải vung lên hung hăng nắm thành quyền, trong tiếng chấn động kinh thiên động địa đánh thẳng về phía Vương Lâm.
 
Cổ tộc giao chiến đều dùng thân thể là chính, thần thông là phụ. Nhưng cuối cùng đều phải cần tới lực lượng thân thể kinh người. Thân thể tu sĩ cổ tộc khi đạt tới một trình độ nhất định thì dù thiên địa sụp đổ thân thể cũng vẫn còn, thiên địa diệt mà thân thể bất diệt!
 
Giờ phút này một quyền đánh tới, trong nháy mắt đã cách Vương Lâm không tới một trăm trượng.
 
Khoảng cách trăm trượng đối với Vương Lâm và nam tử trung niên mà nói thì quá gần!
 
Hai mắt Vương Lâm trào dâng chiến ý cũng nắm quyền lại, trong nháy mắt khi nắm tay đối phương đánh tới liền tung ra một quyền.
 
Không cần phải nói nhiều, cũng không cần trao đổi, chiến ấn hiện lên lập tức chiến đấu!
 
Nắm tay hai người càng lúc càng gần, trực tiếp va chạm với nhau. Trong tích tắc này, một tiếng va chạm chấn động cả giới nội và giới ngoại truyền ra. Một luồng gió lốc bộc phát khắp bốn phương tám hướng.
 
Luồng gió lốc này từ nắm tay hai người ầm ầm tràn ra, cuốn ra bốn phía, khiến mái tóc bạc trắng và mái tóc đen của nam tử trung niên kia bay phất phới!
 
Mái tóc bay lên không thể che khuất được đôi mắt của hai người, trong nháy mắt khi hai nắm tay đụng nhau, đôi mắt họ tuôn ra chiến ý sáng như mặt trời!
 
Tây Tử Phượng bên trong trận pháp sắc mặt tái nhợt, nhìn cảnh tượng bên ngoài nhưng không phát ra âm thanh gì. Nàng không muốn khiến Vương Lâm phân tâm. Nàng cúi đầu tiếp tục hâm rượu cho Vương Lâm. Nàng tin rằng Vương Lâm sẽ không bại trận!
 
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!