Hôm nay là ngày nghỉ của Kiều An Linh, cô có cả ngày rảnh rỗi làm những điều cô thích. Vì vậy, cô đến thành phố A mà đặc biệt thăm Vân Khê.
" Cậu nói xem, sau bộ phim tớ sẽ thoát khỏi diễn viên tuyến 18 không? ". - Ở trong quán trà sữa, Kiều An Linh và Vân Khê ngồi đối diện với nhau, Kiều An Linh cao hứng không ngừng kể lể với cô. Trên người cô khoác chiếc áo thể thao, đầu đội mũ lưỡi chai. Khuôn mặt không trang điểm vẫn sắc sảo khiến người khác không khỏi hút hồn.
" Tớ nghĩ chắc được đó, tớ xem phim của cậu rồi, tuy cậu đóng vai phản diện nhưng rất hay nha, còn thu hút hơn nữ chính ấy chứ! " - Vân Khê vui vẻ cười đùa: " Có khi sau bộ phim này, cậu sẽ được đạo diễn ưu ái đó! ".
" Thôi đi bà cô của tôi ơi! ". - Kiều An Linh xua tay: " Cậu nói không khác gì cư dân mạng cả...chỉ sợ fan nhà nữ chính chửi tớ sấp mặt a a a! ".
Kiều An Linh ra vẻ " đau buồn ", biểu cảm cảm trên khuôn mặt hết sức linh động. Vân Khê hơi ngỡ ngàng, cô chửi rủa trong lòng, có nhất thiết dùng vẻ mặt sinh động này không!?.
" Diễn viên bị chửi là bình thường mà! ". - Vân Khê không một chút nào muốn an ủi mà đáp: " Nói thật nha, cậu đóng vai phản diện mà không nỡ ghét luôn ý, vai diễn cậu còn gây thiện cảm hơn nữ chính đấy ".
"..."
Kiều An Linh trừng mắt với cô, sau đó chắp hai tay giống như cầu xin cô đừng nói nữa.
" Cậu thử nói xem, quán trà sữa không những nhiều nữ sinh còn nhiều nam sinh nha! ". - Kiều An Linh chuyển đề tài, cô không muốn nói về vấn đề phim ảnh nữa. Trong lúc nói, đôi mắt khẽ liếc ra cửa kính.
Cô không khỏi không cảm thán, lúc cô đi đến trước cửa quán trà sữa, có chút nghe lén một đám nam sinh nói chuyện với nhau.
Đám học sinh nam đi với nhau, lúc đi ngang qua, một nam sinh A ngước lên nhìn bảng tên của quán, sau đó cậu đập vai cậu bên cạnh: " Cậu biết không? Quán trà sữa này nghe bảo có mỹ nữ đấy, có muốn vào ngắm không? ".
" Thật hả? Đẹp không? ". - Cậu nam sinh B không giấu nổi tò mò, đôi mắt qua tấm cửa kính như muốn xuyên thấu vào trong: " Cậu vào bao giờ chưa? ".
" Chưa vào, nhưng nghe đồn bà chủ quán xinh lắm, hôm nay có dịp chúng ta thử vào ngắm? ". - Cậu học sinh A hào hứng đưa ra chủ kiến.
"..."
Kiều An Linh đứng ở một bên nghe lén, được rồi, đàn ông luôn mê gái như vậy mà. Khi bước vào quán trà sữa của Vân Khê kết luận, bọn họ ngắm gái là chính, uống trà sữa là phụ. Nhưng, không thể phủ nhận trà sữa quán Vân Khê rất ngon.
Vân Khê thoáng lườm Kiều An Linh, sao cô như kiểu nửa khen nửa châm biếm cô vậy!?.
Đúng là quán cũng thường xuyên khách nam, nhiều lúc họ đứng trước mặt Vân Khê, nhìn cô đến mê hồn. Sẽ có nhiều người hỏi Wechat của cô, vậy cô có cho không?. Tất nhiên là không rồi.
Mặc dù Vân Khê mang vẻ đẹp trong sáng của thiếu nữ, nhìn bề ngoài giống cô gái ngây thơ, bề ngoài cô là vậy, thế nhưng lại không dễ dụ một chút nào.
Hồi đi học, có rất nhiều người tỏ tình cô, cô xem gió thoảng ngoài tai, cô chính là khó tán đổ, sẽ không ai tán tỉnh cô quá một tháng.
Chỉ có một người khiến cô hao tổn tâm tư không thôi, người duy nhất hoàn toàn làm cô đổ gục.
Nghĩ đến người đó, lòng cô bỗng trùng xuống. Cô không muốn ai biết tâm tư của mình, liền hút một ngụm trà sữa. Rồi cô nhìn Kiều An Linh, chuyển sang công việc của cô ấy.
" Mấy ngày nay cậu được nghỉ hả? Không có lịch trình sao? ".
" Ừm ". - Kiều An Linh gật đầu: " Mấy ngày nay tớ không có công việc gì hết, nhưng sau ngày kia, công việc tớ dày đặc rồi! ".
Kiều An Linh than thở:
" Tớ kể cho cậu nghe cái này, mấy ngày trước bên đạo diễn bộ phim < Thiên Hạ Vô Song > có tìm tớ để bàn luận về kịch bản, phim này tớ được chọn làm nữ hai á, hiện tại tớ đang xem kịch bản, đến tháng sau tớ phải vào trường quay Hoành Điếm rồi ".
" Tốt thế còn gì, sau bộ này cậu được nâng tầm nổi đấy! ". - Vân Khê vui vẻ nói.
" Đúng rồi, chỉ là..." - Vẻ mặt Kiều An Linh có chút buồn thiu.
Nhìn vẻ mặt buồn thiu của cô bạn, Vân Khê không nhịn được tò mò, chiếc đầu ghé sát lại: " Chỉ là...
gì? ".
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!