Giờ nghỉ giữa trưa, Tô Mông không ăn cơm mà mua thuốc trị cảm, dựa theo địa chỉ Tô Mặc Huy gửi đến nhà anh, bệnh tới như núi đổ, sao giữa hè nóng mà lại phát sốt kia chứ?
Tô Mông đứng ở cửa, cánh cửa khép hờ, cô không mạo muội tiến vào, để tránh đi nhầm phòng.
Sau khi xác nhận số nhà xong, cô mới gõ cửa mấy tiếng, nhưng không có người ra, Tô Mông lo lắng chắc Tô Mặc Huy sẽ không nóng đến mức hôn mê luôn rồi nhỉ, nghĩ vậy, cô vội vàng đẩy cửa mà vào.
Hai chân mới vừa định bước vào, đột nhiên phía sau có một cánh tay giữ chặt tay cô, dùng sức kéo qua, lưng Tô Mông dán vào vách cửa lạnh băng, còn chưa kịp kinh hô, cái hôn lửa nóng cuồng dã giống như gió giật vũ bão rơi xuống, cả hơi thở cũng bị nuốt sạch sẽ.
Người đàn ông vội vàng hôn ướt át, dùng môi lưỡi biểu đạt nỗi nhớ nóng bỏng, sau khi Tô Mông giật mình hoàn hồn lại cô cũng nâng cánh tay vòng lấy cổ anh, hơi ngưỡng đầu hé miệng thừa nhận dục vọng nồng đậm của đối phương, cô vươn lưỡi thơm cùng lưỡi anh quấn quýt vào nhau, liếm mút.
Nước bọt không kịp nuốt theo khóe môi hai người chảy ra, dính nhớp sáng lấp lánh phủ lên chiếc cằm nhỏ của cô gái, kéo thành một sợi dài, cuối cùng chảy xuống trên cổ thiên nga trắng nõn, ái muội mà sắc tình.
Sau một cái hôn ướt nóng thật lâu, mũi người đàn ông thân mật cọ lên má cô, hô hấp nóng rực phun trên chóp mũi.
Tô Mông oán trách anh, "Không phải anh nói anh sốt à? Em thấy anh rất ổn đó chứ."
Tô Mặc Huy đúng lý hợp tình, ngậm cắn môi ngọc của cô, "Nhớ em đến phát sốt có tính không."
Nói rồi, anh lại một phen hôn kích tình, bây giờ anh mới nhận ra tự chủ của bản thân đúng là càng ngày càng kém, giống như thằng nhóc choai choai mới mấy ngày không gặp đã khó nhịn rồi, càng cố đè nén thì trong lòng càng nhớ nhung.
Nỗi nhớ của anh hóa thành dục vọng dày dặc, đôi tay anh dùng sức bóp vòng eo mềm nhuyễn của Tô Mông, chiếc lưỡi rắn chắc hữu lực điên cuồng khuấy động nước bọt ngọt ngào trong khoang miệng mềm mại.
Thân hình hai người dán sát thật chặt không một khe hở, dáng người cao lớn của Tô Mặc Huy hoàn mỹ giam cầm cô gái trong đó, viên núm vú no đủ bị cơ ngực cứng rắn của anh đè ép biến dạng...
Dục vọng của người trưởng thành rất dễ bị khơi gợi, huống chi người này lại là người đàn ông mà mình ngày đêm mong nhớ, mà người đàn ông này lại còn nhớ nhung chính mình.
Quả thực ứng nghiệm câu nói kia, nhớ mãi không quên, tất có tiếng vọng.
Lửa dục của Tô Mông bị tình cảm kỳ bí thiêu đốt, cô tùy ý ném túi thuốc trong tay trên ngăn tủ, ôm lấy đầu anh nóng bỏng đáp trả.
Hai người hôn nhau túi bụi, khó phân thắng bại, tay cũng không an phận bóc ra từng lớp quần áo của nhau, khát vọng va chạm tiếp xúc thân mật hơn.
Tiếng môi lưỡi trao đổi "Chậc chậc chậc", tiếng lôi kéo quần áo, trong buổi trưa an tĩnh cháy bỏng, vừa khô vừa ướt... Vừa dục vừa nóng.
Động tác hai người ăn ý phối hợp với nhau, quần áo cao cấp trong phút chốc rơi đầy trên mặt đất, không một người hỏi thăm, không chút nào để ý, trong mắt Tô Mặc Huy và Tô Mông chỉ có nhau và dục vọng vô tận.
Người đàn ông hôn xuống một cách nóng bỏng, anh cúi đầu vùi vào chiếc cổ mảnh khảnh của Tô Mông, liếm cắn ngậm mút, cho đến khi chỗ kia nóng lên đỏ ửng, bàn tay to cực nóng nắm lấy đôi vú kiêu ngạo, chơi đùa nắn bóp tùy ý, thỉnh thoảng vú thịt mượt mà no đủ từ trong kẽ tay anh tràn ra ngoài, mềm mại mặc cho người xoa bóp mân mê.
Tô Mặc Huy thấy cảnh tượng xa hoa như thế trong nháy mắt đỏ lên, anh đột nhiên nâng lên một chân chen vào giữa hai chân Tô Mông, dâm thủy ướt dầm dề dưới thân của cô trong phút chốc đã tẩm ướt quần tây màu xám tro, biến thành một mảng đen huyền.
Tô Mông chỉ cảm thấy đầu vú bị anh đùa bỡn vừa đau lại vừa ngứa, dưới thân cũng không nhịn được khát vọng, cô muốn anh chơi đùa nhiều hơn nữa, cô hơi nhấc mông, nghịch nơi anh cọ xát, dâm huyệt ngứa ngáy cách quần tây cọ xát đùi rắn chắc của anh, mang đến một hồi thoải mái, môi lưỡi Tô Mông bị anh lấp kín nên cô chỉ có thể phát ra tiếng rên rầm rì sung sướng.
Bỗng nhiên, mông thịt lắc lư của Tô Mông bị một cái tay khác của Tô Mặc Huy bắt được.
Tô Mặc Huy đè giọng nói nhỏ bên tai cô, "Bây giờ cục cưng học được cách chủ động muốn rồi à, hử?"
Người đàn ông sắc tình thong thả vừa véo vừa xoa bóp xuống mông thịt, xúc cảm trơn mịn lại mười phần đàn hồi, không giống như vú thịt mềm mại, cánh mông cũng thật cong vểnh mềm mịn, cũng khiến người ta mê mẩn.
Tô Mông bị khiêu khích không có ý tốt của anh khiến càng thêm khó nhịn, chỉ vì bàn tay to đồng thời xoa bóp mông thịt, ngón tay còn thỉnh thoảng cọ xát động dâm thủy ở sâu bên trong bắp đùi, nhưng không đi vào, khó khăn khẽ chạm ở cửa động.
Tô Mông bị trêu chọc khó nhịn, mật huyệt cuồn cuộn tiết ra dâm thủy, cô ê ê a a rên rỉ vô thức nói ra, "Ưm... Ha a... Thầy ơi... Thật khó chịu..."
Hai chân người phụ nữ bắt đầu kẹp lấy đùi người đàn ông cọ cọ trước sau, tay nhỏ càng không khống chế được vuốt ve tấm lưng căng chặt của anh, giờ phút này cô phá lệ muốn cái xúc xích thô tráng không thể chịu được kia có thể cắm vào động thịt để ngăn cơn ngứa.
Phản ứng này của Tô Mông vừa hay lấy lòng Tô Mặc Huy, suy nghĩ và thân thể của họ đều thành thật khát vọng đối phương, anh cúi đầu hung ác ngậm lấy vú của cô, để cô có được yêu thương lớn nhất.
"Ư..."
Kích thích mãnh liệt làm Tô Mông không nén được rên rỉ thành tiếng, cô cong người về phía trước đẩy đẩy vú thịt, ôm chặt lấy đầu anh áp vào trước ngực mình, cô có thể cảm nhận được môi lưỡi hữu lực của anh vừa hút vừa mút đầu vú nhỏ xinh, đầu lưỡi thô ráp rắn chắc dùng sức vòng quanh quầng vú, ra sức liếm láp vú thịt mềm mại.
"...Hưm a a...... Thầy... Dùng, dùng sức hút... Vú đều cho thầy ăn..."
Người đàn ông nghe thấy cô cổ vũ, càng thêm ra sức, liếm mút đôi gò bồng đảo "Chậc chậc" rung động, cực kỳ giống đứa trẻ quá đói uống sữa, anh để chóp mũi trên vú thịt, hơi thở nặng nề nóng rực phả vào da thịt khiến cô gái rùng mình.
Trước ngực truyền đến khoái cảm làm bên trong của Tô Mông càng thêm trống rỗng, adrenalin và khoái cảm cùng nhau thăng tiến, tần suất mị thịt trong mật động co bóp càng nhanh, cái đùi rắn chắc của anh cách vải dệt cọ lên hột le sưng cứng của cô, cái vú trước ngực còn đang bị anh cắn mút, đôi bàn tay to dùng sức nhéo xuống mông thịt co giãn, thỉnh thoảng lòng bàn tay thô bạo đảo qua cánh môi ướt đẫm, cọ xát lông mao mềm nhuyễn.
"A a... Quá tuyệt vời... Thầy... Thật là lợi hại... Thật thoải mái..."
Tô Mông bị moi móc khiêu khích bên dưới hoàn toàn đánh mất chính mình, mị thịt ngứa ngáy khó nhịn phun ra nước, dưới thân đã tràn lan.
Người phụ nữ khẽ cắn môi, đôi mắt mông lung, theo bản năng cô tìm kiếm nơi làm cô thoải mái, cô nâng lên đùi phải mở ra đùi người đàn ông, dùng âm hộ đã ướt thành một mảng chậm rãi cọ xát trên chỗ quần tây phồng lên, cửa động bị tra tấn run rẩy cách lớp quần tây hung hăng chống lại chỗ sưng to, gậy thịt gần ngay trước mắt lại không ăn được làm cho dâm huyệt vừa co rút vừa run run phun ra dâm dịch cuồn cuộn.
"A... Ưm... A...... Thầy ơi... Ư... Muốn..."
Tô Mặc Huy đồng dạng cũng bị Tô Mông cọ xát khó nhịn, anh buông tha mông thịt bị nắn bóp đầy vệt đỏ, một tay vội vàng cởi ra thắt lưng, lộ ra quần tứ giác màu đen bên trong, vật tượng trưng cho nam tính phồng lên một cục to khiến cho quần lót co giãn căng cứng lại.
Anh phun ra vú thịt bị ngậm đến sáng bóng, mê hoặc nói bên tai cô, "Cục cưng nói muốn, vậy tự mình bắt đi."
Lúc này Tô Mặc Huy vừa dục vừa gợi cảm, căn bản không có người phụ nữ nào có thể chống lại mị lực lúc này của anh.
Nghĩ đến lúc trước khi ra ngoài thi đấu cảnh vô số nữ sinh tranh nhau đưa trà sữa, Tô Mông cong cong môi, bu lại vây quanh thì thế nào, hiện tại mặt gợi cảm của Tô Mặc Huy lộ ra là chỉ thuộc về một mình cô.
Rơi xuống động Bàn Tơ của cô, người khác đừng ai mơ có thể cướp đi, giờ phút này Tô Mông cười như một yêu tinh câu hồn.
Cô giơ tay phủ lên trên quần lót đen của anh, ngón tay xanh nhạt và màu đen huyền tạo thành sắc thái đối lập.
Quần lót của anh vừa dính vừa ướt, không phân rõ đâu là dâm thủy cô vừa cọ xát đâu là dịch tuyến tiền liệt, còn đặc biệt cương cứng, nóng cháy khiến người ta bỏng rát.
Tiếng thở dốc của Tô Mặc Huy càng thêm thô nặng, hơi thở nóng rực đánh vào cổ Tô Mông, anh tinh tế cắn lên da thịt trên cổ, thấp giọng hỏi: "Thích sao?"
Tô Mông mị nhãn như tơ, "Thích... Rất thích thầy như vậy..."
Nói rồi cô lột ra quần lót của anh, gậy thịt màu đỏ tím lập tức được giải phóng bắn ra ngoài, thẳng tắp diễu võ dương oai với Tô Mông, nguyên một cây gân xanh quấn quanh, quy đầu dữ tợn màu đỏ tươi phun ra dịch màu trắng dính nhớp, tản ra hơi thở hormone mãnh liệt.
Tô Mông chủ động phủ lên cây gậy kích cỡ to, chậm rãi vuốt ve, cái miệng nhỏ ngậm lấy yết hầu, nghịch ngợm vòng quanh hầu kết mút mút, ngậm cắn, đi xuống theo cơ ngực, lưu luyến liếm láp trên bụng nhỏ, hàm răng cô nhẹ nghiền lấy da thịt trên bụng.
Tô Mặc Huy bị Tô Mông khiêu khích một hồi càng thêm lửa dục khó nhịn, anh chợt nâng lên một chân của cô, mật huyệt múp míp hồng hào dần dần lộ ra trong không khí.
Nơi cửa động dính nhớp dâm thủy trong suốt theo động tác tách hai chân ra của cô mà kéo thành sợi mỏng, rồi đứt ra, rơi lác đác trên lông mu, như là giọt sương sớm trên bụi cỏ, huyệt thịt ngẫu nhiên khép mở cũng run run, non nớt như nụ hoa, phun ra mật nước thơm ngon.
Tô Mặc Huy nhìn cảnh tượng cực đẹp này, con ngươi đen nhánh đầy gió xoáy không rõ, một tay anh đỡ dương vật, đối diện với khe thịt non mềm trong suốt chảy nước, nhẹ nhàng chọc một cái, thân thể hai người không hẹn mà cùng mẫn cảm run lên, sau eo tê dại.
Đỉnh quy đầu chọc tới viên đậu thịt mẫn cảm của Tô Mông, tinh dịch phía trước trong phút chốc bị dính đầy dâm thủy của cô gái.
Tô Mông nhấc thẳng hông đưa về phía trước, hoa môi đầy đặn không chừa một kẽ hở cắn mút quy đầu, đầu nấm to lớn của anh đốt nóng mị thịt mềm và trơn trượt, mông nhỏ ngoan ngoãn cọ xát trước sau, khát vọng anh có thể sử dụng gậy thịt hung hăng phá vỡ cửa động cắm vào, mà lúc này đây anh lại đột nhiên ngừng lại cánh mông cô.
Tô Mông mê mang hai mắt phủ đầy nước mắt, "Thầy ơi... Em khó chịu..."
Dường như tới gần cây gậy sắt nóng bỏng đó là phản ứng bản năng của cô.
Giọng điều làm nũng cầu hoan này, làm tiếng Tô Mặc Huy thở dốc chợt trở nên nặng nề hơn, nhưng mà anh vẫn phải nhẫn nại, "Ngoan, hôm nay chúng ta từ từ làm."
Tô Mặc Huy đỡ cự thịt, cực kỳ thong thả sắc tình hướng vào khe thịt chảy nước, gậy thịt nóng bỏng mang theo quy đầu to cứng quét qua cửa động, chạm đến môi âm hộ và hột lẹ, mỗi một lần đẩy vào, thân thể Tô Mông đều nhịn không được rung động theo.
Mỗi khi đầu nấm to màu đỏ tươi cọ xát tiến vào cửa động khép mở, không đợi mị thịt trên vách động kịp cắn nuốt, Tô Mặc Huy đã rút quy đầu ra bên ngoài.
Cơ thể yêu kiều của Tô Mông rốt cuộc không nhịn được trêu đùa như vậy, cô đã bắt đầu tinh tế phát run, đôi mắt càng đọng nhiều hơi nước hơn...
"...Ưm... A thầy... Cắm vào... Tới..."
Tô Mông lấy lòng hôn lên cổ anh và xương quai xanh, tay nhỏ cũng sờ tới sờ lui trên người anh, huyệt thịt không ngừng co rút phun ra nước, ngứa ngáy khiến cô hận không thể nuốt vào gậy thịt thấy được mà không ăn được này.
Cái trán Tô Mặc Huy đã phủ lấm tấm mồ hôi, nơi riêng tư nam nữ cọ xát vào nhau, tê ngứa không chỉ có tra tấn cô, mà cũng tra tấn chính anh.
Dương vật trướng lớn cùng mị thịt dâm động làm gân xanh trên thái dương nổi lên, anh trầm thấp thở đốc, dục vọng nồng đậm tản ra từ hơi thở, thanh âm khàn lại.
"Cục cưng, sau này đừng đẩy anh cho người khác cũng đừng trốn tránh anh, nhé?"
Tô Mông gật đầu lung tung, "... Ưm... Thầy... Anh là của em..."
Cô vừa dứt lời, dương vật to lớn gắng gượng liền như lưỡi dao sắc bén xung phong xông thẳng, "Phụt" một tiếng chen vào huyệt thịt đã sớm ướt mềm, đường đi ẩm ướt làm anh cắm vào hơn phân nửa cây gậy thô ráp.
Hai người đồng thời thoải mái thở ra, rên một tiếng.
Cây gậy thịt thật lớn bị dâm huyệt cắn nuốt xoắn đến chặt chẽ, vừa cắn nuốt vào trong, như hận không thể đem nguyên cây gậy và cả túi trứng ăn hết vào.
Dương vật Tô Mặc Huy bị xiết đến mức da đầu tê dại, nếp uốn chật khít mềm ướt chăm sóc cự căn của anh vô cùng sung sướng.
Làm tình là chuyện đôi bên cùng vui sướng, tê ngứa trong dâm huyệt của Tô Mông cuối cùng cũng giảm bớt, thay vào đó là cảm giác no căng thỏa mãn.
"...A... Ưm... Thầy... Thật lớn... Rốt cuộc cũng cắm vào..."
Tô Mặc Huy nghe vậy cũng khó dằn nổi lập tức nâng mông đẩy phía trước, nguyên cây gậy bị dâm huyệt nhỏ hẹp hoàn toàn bao vây.
"Bộp" một tiếng, âm thanh trứng đập vào xương mu, cây gậy cực lớn không chừa một tấc nào, nguyên cây hoàn toàn đi vào.
Một chân Tô Mông bị nâng lên, chân sau đứng trụ, dưới sự va chạm mạnh mẽ của anh cô không chống lại được, cô bắt lấy bả vai anh chống đỡ, nức nở khóc.
"Thầy ơi... Đi vào... Đừng ở đây..."
Tô Mặc Huy nghe vậy, đỡ lấy hai chân cô, một tay bế cô lên, nhưng động tác thọc vào rút ra dưới thân cũng không ngừng, anh đặt cô trên giường lớn, người đè lên trên.
Căn cứ để làm tình, giường quả thật là nơi thi triển tốt nhất.
Tô Mặc Huy căng chặt cơ mông, phần hông kích thích, một tay đỡ lấy vòng eo thon một tay có thể ôm hết của cô, hung hăng đưa đẩy gậy thịt nóng bỏng giữa hai chân.
Anh địt một cái, cô liền rên rỉ một tiếng, tiếng rên uyển chuyển mà mê người, tiếng thở dốc hỗn loạn dồn dập, âm thanh réo rắt chỉ nghe đã có thể khiến người đàn ông cứng lại.
Hoa huyệt non mềm bị địt đến sưng đỏ, dâm thủy phun ra rồi lại bị đẩy về, chỉ thấy nơi giao hợp phun ra tầng tầng lớp lớp bọt biển.
Động thịt của Tô Mông càng siết càng chặt, xoắn đến mức đốt xương sống Tô Mặc Huy tê dại, dâm thủy cuồn cuộn tiết ra, giữa hai chân cô là một mảnh trơn trượt lầy lội, cánh tay vốn nhéo mông thịt của anh cũng đều cảm nhận được ẩm ướt một mảng, anh sờ lên phía trước, sờ đến bắp đùi.
Nơi đó, huyệt non hồng hào gian nan và tham lam nuốt vào côn thịt đỏ tím, lông mao mềm mịn của người con gái và lông mu thô cứng của anh dính sát bên nhau, anh nhanh chóng đưa đẩy, tiếng nước khuấy động "Phụt phụt", tiếng quả trứng đánh loạn trên mông thịt "Bộp bộp bộp", dâm thủy tứ tung, mật nước giàn giụa.
Ngón tay Tô Mặc Huy nhấc lên lông mao Tô Mông, đẩy ra, ngón tay anh cắm vào giữa cánh hoa, tìm đến viên thịt ở giữa, anh dùng lòng bàn thô ráp vân vê chà xát.
Tia điện kích thích chạy dọc toàn thân, Tô Mông bị anh tập kích khiến cả người nhũn ra, mồ hôi thơm đầm đìa, đôi tay cô vô lực túm lấy khăn trải giường, thừa nhận anh gặm cắn trên cổ, khó chịu rên rỉ.
"Ha... A... Ư... Thật... Lợi hại..."
Tiếng Tô Mông yêu kiều rên rỉ vụn vỡ không xong, khoái cảm mãnh liệt khiến cô không khép môi được, khóe miệng chảy một dòng nước bọt.
...
Lâm Viện đã ở nhà tự hỏi một ngày, cô cảm thấy mình không thể ngồi chờ chết được, chờ đến ba ngày sau.
Có lẽ Mặc Huy vì đột nhiên biết đến chuyện này lên tức giận, chỉ cần cô giải thích rõ ràng, anh nhất định sẽ không không màng đến tình cảm nhiều năm của họ được.
Cũng may Tô Dực Huyên cũng không biết chuyện bọn họ muốn ly hôn, cô nói với chị ấy, Tô Mặc Huy muốn cô đưa văn kiện cho anh, nhưng anh không nghe máy, Tô Dực Huyên liền đưa cho cô địa chỉ của anh.
Lâm Viện ở nhà làm rất nhiều đồ ăn mà Tô Mặc Huy thích, cô an ủi chính mình lấy lui làm tiến thật ra cũng là biện pháp không tệ, cô nhất định sẽ thành công khiến anh cảm động.
Nhưng mà, khi Lâm Viện đứng ở trước cửa nhập vào mật mã rất nhiều lần, cánh cửa trước sau cũng không có động tĩnh.
Cô không ôm hy vọng đẩy cửa thử một cái, cửa mở ra, hóa ra là cửa không khóa, trong lòng cô mừng thầm, có lẽ ông trời cũng giúp cô.
Ai ngờ cửa vừa mới mở một khe nhỏ, đã truyền đến âm thanh không thể miêu tả được, tiếng giường đong đưa kẽo kẹt, tiếng cắm huyệt "Phụt phụt", còn cả tiếng phụ nữ lẳng lơ kêu:
"Thầy ơi, thật thoải mái, ư ~~... Cắm thật sâu ~~"
Nhìn quần áo hỗn độn trên mặt đất, Lâm Viện vẫn cứ không tin vào suy đoán của mình, không đâu, không phải là Mặc Huy, có thể là người ở phòng bên, đúng nhất định là vậy.
Tuy rằng bọn họ ầm ĩ ly hôn, nhưng tính cách Tô Mặc Huy cô hiểu rất rõ, sao anh có thể làm ra chuyện ngoại tình được?
Lâm Viện muốn xoay người trốn đi, nhưng hai chân lại như bị rót chì nặng nề, đại não cô trống rỗng chi phối cô theo bản năng đi tiếp, men theo âm thanh, một bước hai bước rồi càng ngày càng gần.
Cửa phòng ngủ mở rộng, trên giường lớn, hai thân thể trần truồng đang giao triền bên nhau, tấm lưng thẳng tắp của người đàn ông ra sức đưa đẩy, eo thon gầy nhưng rắn chắc hữu lực không ngừng thọc vào rút ra, người phụ nữ dưới thân anh rên rỉ cao vút, không rõ là thống khổ hay là sung sướng, cây gậy dữ tợn từng chút một đi vào hoa huyệt nhỏ hẹp, cứ lặp lại như thế, trên khăn trải giường cũng văng đầy dâm thủy.
Hai người đều quá mức nhập tâm, cũng không chú ý động tĩnh bên ngoài, mãi đến khi Tô Mông bị đâm trong lúc hoảng hốt quay đầu thì nhìn thấy thân ảnh ngoài cửa, cô bị dọa ôm chặt lấy người anh, kêu ra tiếng.
Tô Mặc Huy nghe tiếng, cũng phát hiện có người tới, anh kéo chăn che lại cơ thể hai người, trấn an cảm xúc Tô Mông.
Nhìn thấy tình cảnh này Lâm Viện chỉ cảm thấy châm chọc, làm trò ở trước mặt vợ mình an ủi tiểu tam, cô chưa bao giờ nghĩ Tô Mặc Huy lại như thế "Làm tốt lắm".
Tô Mặc Huy điềm nhiên đối diện với người mở miệng, không có một chút quẫn bách khi bị bắt, "Em ra ngoài trước đi, chờ chúng tôi sửa sang lại sẽ nói chuyện với em."
"Chúng tôi"? Hai người bọn họ là "Chúng tôi", vậy cô là cái gì, trong khoảnh khắc xoay người, Lâm Viện đỏ hốc mắt, nước mắt lại lần nữa không chịu khống chế lăn xuống dưới.
Cô cho rằng chỉ cần cô theo anh, chăm sóc anh, làm anh yên lòng, bọn họ sẽ có thể trở lại như trước, dù cho không có tình yêu, bọn họ cũng có thể bình đạm sống cả đời.
Nhưng hóa ra anh đã sớm ngoại tình, điều này sao cô có thể chấp nhận đây, mà người nọ lại còn là Tô Mông!!
Nghĩ đến đây, cô nghiến răng nghiến lợi, chung quy là cô dẫn sói vào nhà, cô cũng không biết bọn họ bắt đầu thông đồng với nhau từ khi nào, có lẽ từ khi bọn họ chân trước chân sau rời khỏi Tô Châu, cô nên hoài nghi.
Không, có lẽ là còn sớm hơn, trước kia Tô Mặc Huy sẽ không bao giờ cùng cô ra ngoài đi du lịch, nếu không phải là Tô Mông, có lẽ anh sẽ chẳng đi theo.
Tô Mông này đúng là có bản lĩnh mà, thế mà lại không biết xấu hổ câu dẫn đàn ông đã có vợ, còn mệt cô xem cô ta như bạn bè mà đối xử.