Tan học tiết tự học buổi tối, trên đường về nhà hai người đã lau súng cướp cò một hồi ở trong văn phòng, sau khi đi đến khu dạy học hẻo lánh vắng người, nơi ấy không có đèn đường chiếu sáng, đen kịt một vùng, tên đã lên dây không thể nhịn được nên Tô Mặc Huy kéo Tô Mông đến sâu trong rừng cây nhỏ vừa cúi người hôn cô, vừa giở trò xoa bóp thịt mềm trên người cô.
Rừng cây nhỏ nằm trên mảnh đất phía sau khu dạy học, mỗi khi trời mưa gió lớn ào ào thổi qua, rít gào từng hồi như cơn gió yêu dị, mang theo điềm báo yêu quái sắp tới, nhưng đồng thời đây cũng là thánh địa của đôi người yêu lén lút hẹn hò nơi vườn trường, ở đây không có ai giám sát, cũng không có đèn đường, trong rừng cây um tùm, là nơi ẩn nấp tốt nhất.
Lúc còn đi học, cô học sinh ngoan như Tô Mông chưa bao giờ đến nơi này ngoại trừ khi quét dọn, không ngờ sau 5 năm tốt nghiệp thế mà cô lại được trải nghiệm một phen yêu đương vụng trộm nơi vườn trường, hơn nữa còn là quang minh chính đại cùng với thầy.
Tô Mặc Huy đè Tô Mông lên một thân cây đại thụ, anh không chờ được gấp gáp kéo ra khóa kéo, giải phóng cây gậy nóng bỏng, anh nhấc lên làn váy của Tô Mông, kéo xuống quần lót ren của cô một phen, tìm kiếm u động hẹp hòi chật khít của cô, bởi vì vừa xoa nắn đôi đào tiên nên nơi đó đã sớm tràn lan, anh đẩy vào mép thịt run rẩy đang chảy ra d*m thủy không ngừng, "Phụt" một tiếng không hề có chút cố sức, đâm thẳng đến phủ Hoàng Long.
Tiểu huyệt đã sớm tê dại lầy lội khó nhịn của Tô Mông bị dương v*t cứng rắn sưng to nhét đầy, vừa trướng vừa đau lại vừa sướng, theo động tác đưa đẩy vòng eo mạnh mẽ của người đàn ông, eo lưng non mịn của cô cọ xát trên thân cây đại thụ đến phát đau.
Cô vòng lên cổ anh, kề sát cơ thể treo lên trên người anh, thoáng rời xa cây đại thụ, cô bị anh va chạm rên rỉ vụn vỡ bật thốt, "... Ư... Thầy... Phía sau lưng đau quá..."
Lý trí của người đàn ông dần thu hồi, anh rút ra cây gậy dựng thẳng, vén lên vạt áo phía sau lưng cô, trên da thịt vô cùng mịn màng đã xuất hiện từng vết xước đỏ, đặc biệt nổi bật trên da thịt trắng nõn.
Tô Mặc Huy thầm tự trách mình quá sơ ý, làn da của cô thật sự rất mềm mại, sao anh có thể đối xử thô bạo nôn nóng được, anh ôm lấy eo cô từ phía sau, cúi người thả xuống một nụ hôn lên vết xước đỏ, vỗ về cơn đau của cô.
Tô Mông bị chiếc hôn dịu nhẹ này khiến vừa tê vừa ngứa, so với việc tra trấn còn đau hơn nhiều.
"Thầy ơi, em không sao, thầy vào đi." Tô Mông có hơi khó chịu nhấc mông cọ lên cây xúc xích của anh, tự giúp chính mình.
Tô Mặc Huy dốc hết sức thỏa mãn yêu cầu của cô, anh nâng một chân của cô lên từ phía sau, dương v*t anh nằm trọn trong huyệt thịt đầy mật nước, thong thả đưa đẩy có tiết tấu, săn sóc cho cảm nhận của cô.
Tô Mông ghé vào trên cây, đã quen với va chạm nhanh mạnh của anh, bây giờ đột nhiên chậm lại khiến cô cảm thấy không đạt được khoái cảm cực lớn như thường ngày, cầm lòng không được mà muốn anh nhanh lên, lại nhanh hơn nữa.
"Thầy... Nhanh một chút..."
Được cô yêu cầu nhanh lên, Tô Mặc Huy cũng không hề cố kỵ nữa, anh gia tăng tốc độ mạnh mẽ *** làm.
Đạt được tốc độ và độ mạnh mong muốn, Tô Mông mới sảng khoái yêu kiều rên rỉ, trong cơn đê mê cô chợt nhận ra liệu có phải mình càng ngày càng lẳng lơ không, ấy vậy mà bây giờ cô chẳng còn rụt rè bất chấp cầu hoan.
Vật tượng trưng cho nam tính của Tô Mặc Huy bị kẹp thật chặt, mặc kệ hai người liên tục làm tình, mỗi một lần *** nhau tiểu huyệt của Tô Mông lúc nào cũng cắn lấy anh, anh cầm lòng không được cảm thán, "Mông Mông, em thật chặt."
Bị anh nói khẽ bên tai, theo bản năng Tô Mông càng kẹp chặt hơn, như thể muốn bẻ gãy anh.
hoa huy*t non nớt khít chặt của người con gái tràn đầy thịt mềm, thịt non mọng nước co rút bao vây lấy cự thịt của anh, say mê mút vào, run run xoa bóp, nếm được khoái cảm cực lớn, so với những lần làm tình thì trước kia có vẻ không bằng, nhạt nhẽo một màu.
Tô Mặc Huy xé rách tấm mặt nạ ôn hòa cấm dục, dường như anh càng thể hiện rõ sự điên cuồng của mình hơn đè trên người cô, trong đêm tối mãnh liệt *** cô ở rừng cây, trải nghiệm thứ dục vọng mất hồn.
Mật nước đặc sệt trong hoa huy*t Tô Mông càng bị khuấy đảo nhiều hơn, chảy ra theo cây gậy thô to nóng bỏng của người đàn ông, rớt xuống hai quả trứng nặng trĩu, còn có vài vệt nước chảy dọc theo bắp đùi trắng trơn của cô.
Bóng đêm yên tĩnh phủ lên rừng cây nhỏ, ở nơi ánh trăng yếu ớt chiếu rọi xuống, người phụ nữ quỳ gối ghé vào thân cây khô bị người đàn ông phía sau mạnh mẽ *** làm khiến đôi vú đánh loạn, sóng sữa rung động, theo động tác thọc vào rút ra mà cả người đong đưa, khóe miệng cô không ngừng tràn ra nước bọt trong suốt, đắm chìm trong dục vọng vĩnh viễn.
Dưới mấy trăm lần cắm vào, sức lực của cô cũng không chịu được nữa mà trượt xuống theo thân cây, một tay anh kéo cô lên, bắt lấy một cánh tay của cô vịn lại, rồi bẻ ra cánh mông vểnh trắng nõn, mạnh mẽ tóm lấy xoa bóp hai cánh mông thịt, cắm vào chỗ sâu thật kịch liệt.
Quy đầu cực lớn để ở cổ tử cung rồi chen vào, từng chút một mạnh mẽ va chạm, khi hai quả trứng đánh lên cửa huyệt non mềm, phát ra tiếng "Bạch bạch" trong trẻo, thanh âm đánh vào da thịt càng ngày càng nhiều, càng ngày càng lớn vang vọng trong rừng cây trống vắng.
Giữa đùi trắng nõn của cô gái bị dương v*t quả quyết đánh vào, lông mu thô cứng cọ ra những vết ửng đỏ.
Tư thế tiến vào từ phía sau, khiến cho anh thọc vào sâu hơn, cũng mạnh mẽ hơn! Dùng hết sức đâm hoa huy*t, trên bụng nhỏ bằng phẳng của cô thỉnh thoảng phồng lên một vòng cung, tròn tròn nhô lên, nóng rực mà cứng rắn.
"A... Thầy... Không được... Ha... Quá sâu... Sắp bị xỏ xuyên mất... Bụng nóng quá......"
Người con gái mềm mại xin tha chỉ đổi lấy *** làm thô bạo hơn, trong vô số lần ra vào, cô ngửa lên cái cổ thiên nga duyên dáng, run rẩy lên đỉnh, cô vô lực xụi lơ ngồi quỳ trên mặt đất há miệng thở dốc, ánh mắt mê ly chứa xuân nhìn Tô Mặc Huy, cửa động dưới thân hé mở phun ra dâm dịch.
Theo động tác ngã ngồi của cô dương v*t của người đàn ông lộ ra bên ngoài, quy đầu thô to đầy tính xâm lược, mã mắt sưng to, bên trong đã ào ào tràn ra dịch đục.
Cây gậy th*t chọc trời hình trụ của Tô Mặc Huy dính đầy dâm dịch của mật huyệt, lại càng làm nổi bật vẻ sắc tình bên dưới bộ dáng văn nhã của anh.
Anh cúi người dùng lòng bàn tay vuốt ve gương mặt ửng đỏ của Tô Mông, âm giọng trầm khàn nhưng gợi cảm mê người, "Mệt à?"
Tô Mông bất lực gật đầu.
Nhưng anh cũng không có ý muốn buông tha cho cô, hai tay anh xuyên qua dưới cánh tay cô bế cô lên như bế trẻ con, ôm hôn cô, cô chỉ có thể chủ động ôm lấy cổ anh, hai chân thon dài mở ra vòng qua eo anh.
Vật kia dưới thân Tô Mặc Huy nóng bỏng cương cứng, dương v*t nóng hổi như chiếc bàn ủi, để ở trên bụng nhỏ của cô cọ xát, gấp không chờ được mà lách đến khe hở của cô đưa đẩy.
Thân thể hai người dính sát vào nhau, bàn tay to của Tô Mặc Huy kéo cánh mông của Tô Mông, cái lưỡi to liếm láp bên khóe miệng trắng mịn, rồi linh hoạt trượt đi liếm lắp khắp mặt, khiến gương mặt trắng nõn bị liếm mút sáng bóng, toàn là nước miếng của anh, anh ngậm lấy môi anh đào nhỏ xinh của cô mút hút, chiếc lưỡi linh hoạt quấn lấy chiếc lưỡi thơm của cô, sợi chỉ bạc nước bọt không ngừng chảy ra từ khóe môi cô, cuồn cuộn không ngừng.
Tô Mông trao đổi nước bọt với anh, giữa môi thỉnh thoảng tràn ra tiếng rên rỉ mê người.
Dưới sự khuấy đảo mạnh mẽ của anh, Tô Mông vốn không giữ được lâu, trong chốc lát tử cung đã phun ra một dòng chất lỏng ấm áp, tưới ướt đầu nấm sưng to của anh, mị thịt bên trong điên cuồng co rút, kịch liệt mút vào gậy th*t lớn của người đàn ông, muốn ép ra tinh dịch mới cho tử cung nuốt vào, gậy th*t nảy lên thình thịch, giao nộp ra tiền thuế nóng bỏng.
Sau hai lần cao trào cặp đùi dưới mông sữa của cô run rẩy, cả người cô mềm nhũn, đầu gối lên chỗ cổ anh, giống như một đứa bé gối đầu lên vai cha, ngoan ngoãn ngủ.
gậy th*t của người đàn ông còn nửa cương cứng nhét ở trong hoa huy*t, hai tay mạnh mẽ vòng qua eo thon của Tô Mông, hưởng thụ dư vị cao trào.
Trong rừng cây yên tĩnh chỉ có tiếng thở dốc vui thích của hai người, lúc này trong rừng cây cách bọn họ không xa đột nhiên truyền đến tiếng bật thốt của phụ nữ.
Tô Mông bị dọa bất ngờ nhìn về phía Tô Mặc Huy, Tô Mặc Huy liếc nhìn ý bảo cô đừng nói chuyện, di chuyển cơ thể một cách lặng yên không một tiếng động, giấu hai người ở phía sau cây đại thụ.
"Chủ nhiệm, đừng như vậy." Tiếng người phụ nữ rên rỉ hờn dỗi tựa như từ chối, âm thanh này, Tô Mông cảm thấy có hơi quen thuộc.
Cẩn thận nhớ lại thì chợt phát hiện, đây chẳng phải là Thiến Thiến khinh thường cô vào ngày đầu tiên đi làm sao?
Trong mắt người đàn ông kia tràn đầy thú tính, "Nhanh một chút cho tôi, em đúng là tiểu yêu tinh."
"Đừng nóng vội mà, chủ nhiệm, thầy phải trả lời em trước, là em đẹp hay vợ thầy đẹp."
Tên đàn ông đó chỉ lo sắc đẹp trước mắt, không chút do dự buột miệng thốt ra, "Đương nhiên là em đẹp."
Người phụ nữ vừa lòng cười ha hả, gỡ đôi tay che trước ngực ra, cởi quần áo, để lộ đôi vú to bự nhảy loạn, Vương Quốc Binh gấp gáp cắn đôi vú bự mà hắn mong nhớ, ghé vào bên trên tham lam liếm mút, ngậm hút, tiếng tấm tắc mút hút như thể muốn hút ra sữa.
Trước kia Tô Mông biết Vương Quốc Binh thích làm mấy chuyện quan hệ loạn với học sinh, không ngờ ai đến hắn cũng không từ chối, chơi với cả đồng nghiệp, nghĩ đến bộ dáng Vương Quốc Binh bụng phệ, lấm la lấm lét, không biết sao Tiền Thiến Thiến có thể nuốt được?
Vương Quốc Binh móc ra cây gậy đen to, vội vàng cắm vào trong miệng cô ta, bắt lấy tóc cô ta bắt đầu đưa đẩy thọc vào rút ra.
Tiền Thiến Thiến ngửi cây gậy tanh tưởi này, trong nháy mắt có cảm giác buồn nôn, nhưng nghĩ đến mình có việc cần người ta, cô ta vẫn miễn cưỡng cười vui phun ra nuốt vào dương v*t của người đàn ông.
Tô Mông và Tô Mặc Huy bị ép đứng ở trong góc tường nghe lén, cũng may hắn bắn ra rất nhanh, hai người cũng có thể giải thoát nhanh một chút.
"Thầy chủ nhiệm, chẳng phải thầy nói năm nay sẽ cho em một chỗ trong cuộc thi bình chọn sao? Khi nào thầy mới bắt đầu vậy?" Người phụ nữ quyến rũ làm nũng.
Vương Quốc Binh suy nghĩ hồi lâu mới nhớ tới việc này, hắn lừa gạt cô ta nói, "Sắp rồi."
Sao hắn có thể làm mấy chuyện tốn công vô ích này được? Chờ hắn chán ghét sẽ vứt bỏ cô ả này, dù sao cũng là do chính cô ta nhảy vào trong ngực hắn, có làm gì cô ta cũng chẳng dám nói ra.
Đối với nhân tính Tô Mặc Huy đã sớm nhìn thấu, bất kể là ở đâu cũng sẽ có những quy tắc ngầm, có điều dù sao Vương Quốc Binh cũng là chủ nhiệm lớp Tô Mông, trong lòng anh thầm nghĩ, hẳn là cô cũng thấy không dễ chịu lắm?
Dưới ánh trăng, anh đáng giá vẻ mặt của cô, trong ánh mắt của Tô Mông chỉ có vẻ lạnh nhạt đứng ngoài cuộc xem kịch vui, anh có chút kinh ngạc.
Tô Mông cảm nhận được ánh nhìn chăm chú của anh, trong nháy mắt cô đổi một lớp mặt nạ khác không chút sơ hở, dáng vẻ rầu rĩ không vui, Tô Mặc Huy nói bóng nói gió an ủi cô, anh hoảng hốt cảm thấy có lẽ là anh nhìn nhầm rồi, dù sao dưới ánh trăng cũng không thể nhìn thấy rõ được.