Chương 4: Đây mới là năng lực
Thời gian Trương Huyền cho Châu Tự chỉ còn lại ba mươi giây. Thời gian Châu Tự đưa ra cho Trương Huyền cũng là ba mươi giây.
“Hai mươi giây, thằng nhóc, để tao xem xem mày có thể giả vờ giả vịt với tao đến lúc nào!”
Châu Tự tự châm cho mình một điếu thuốc, làm ra bộ đẹp đẽ mà hút vào một hơi, nâng tay nhìn cái đồng hồ Omega của mình: “Còn mười giây!”
Trương Huyền thảnh thơi bước đến ngồi xuống cái ghế sofa trong phòng khách, lẳng lặng nhìn Châu Tự đang đếm ngược thời gian.
“Năm giây.”
Trên mặt Châu Tự trưng ra nụ cười lạnh.
Trương Huyền bắt chéo chân dài, hai tay chắp vào sau gáy, lười biếng nửa nằm nửa ngồi trên sofa.
Châu Tự nhìn đồng hồ trên tay: “Hết thời gian, thằng oắt, là tự mày tìm chết, đừng có trách tao không cho mày cơ hội!”
Châu Tự đang chuẩn bị lấy điện thoại trên mặt bàn, gọi bảo vệ tới giáo huấn thằng nhóc không biết trời cao đất dày kia là gì, điện thoại vừa đúng lúc vang lên, Châu Tự nhìn số điện thoại, mặt lập tức biến sắc.
Tên người gọi đến là Triệu tổng, người hợp tác lớn nhất của tập đoàn Châu Thị, có thể nói, nếu Châu Thị thiếu đi số tiền của Triệu Tổng, thì hai phần ba số tiền lãi đều sẽ phải ngâm nước không dùng được!
Châu Tự cân nhắc thiệt hơn, quyết định trước tiên nghe điện thoại của Triệu tổng, dù sao thì so với việc xử lý một thằng nhóc coi trời bằng vung không thể quan trọng bằng việc của Triệu tổng.
Châu Tự vừa ấn nút nghe điện thoại, còn chưa kịp nói gì đã nghe thấy giọng nói tràn đầy giận dữ của Triệu Tổng: “Họ Châu kia! Cậu dây vào ai thì đừng có mà làm liên lụy đến tôi, hợp tác của chúng ta chấm dứt đi! Tu tu tu……”
Châu Tự nghe tiếng vang trong điện thoại, lập tức ngẩn ra, chuyện gì vậy? Châu thị và Triệu tổng đã hợp tác với nhau sáu năm rồi, vẫn luôn là hai bên cùng có lợi, sao hôm nay đột nhiên náo loạn như vậy, Triệu tổng còn nói mình đã chọc phải nhân vật lớn, khiến ông ấy bị liên lụy?
Không để cho Châu Tự có thời gian suy xét, điện thoại bàn trên bàn làm việc cũng vang lên, lòng Châu Tự có dự cảm không lành, nghe điện thoại.
“Châu tổng, không xong rồi! Trang web của công ty bị số lượng lớn khách hàng đen công kích, bây giờ bị tê liệt hoàn toàn rồi, tất cả những mặt hàng bán trên web đều bị hạ xuống chỉ còn một tệ, trong vòng vài giây đã bị người ta đặt hơn nghìn đơn rồi, chúng ta ít nhất cũng phải lỗ hơn một tỷ!”
Châu Tự còn chưa kịp đáp lại, cửa lớn của phòng làm việc đã bị thư ký đẩy ra, chỉ thấy cô ta cả mặt hoảng loạn cấp báo: “Châu tổng, có ba tập đoàn vừa mới đàm phán xong muốn lập tức cắt đứt quan hệ với tập đoàn chúng ta, nói không cần hợp tác với một công ty sắp phá sản!”
“Đinh đinh đinh!” Tiếng chuông điện thoại kiểu cũ vang lên inh ỏi bên tai Châu Tự, cái điện thoại này chỉ có rất ít người có thể gọi đến, mỗi lần dùng cái điện thoại này, đều là chuyện cực kì quan trọng.
Sắc mặt Châu Tự khó coi, đi đến nghe điện thoại.
“Châu tổng, lớn chuyện rồi, cổ phiếu của công ty bị tập đoàn tài chính thần bí mạnh mẽ chèn ép, tài chính của đối phương rất hùng hậu, thà bồi thường tiền cũng muốn đem cổ phiếu của chúng ta hạ thấp đến mười một điểm. Đây rõ ràng là cố ý muốn làm khó chúng ta, bước đầu phỏng chừng hiện tại đã tổn thất đến hai chấm bảy tỷ rồi, mỗi giây đều đang gia tăng lên!”
“Cái gì!”
Mỗi cuộc điện thoại đều là báo cáo của các thư ký tối mật, khiến Châu Tự hoàn toàn hoảng loạn.
Điện thoại của Châu Tự lại vang lên, là bố của Châu Tự gọi đến, bố Châu Tự phẫn nộ gào lên từ đầu bên kia: “Thằng chó kia, mày mẹ nó làm ra chuyện gì rồi hả, huynh đệ tốt của ông đây đều gọi điện tới khuyên ông nhanh chóng chạy đi, nói mày chọc phải người không nên chọc rồi!”
“Con…”
Châu Tự mở miệng khép miệng, mắt đột nhiên quét đến Trương Huyền đang ngồi trên ghế sofa.
Nhìn thanh niên mặc trên người áo ba lỗ quần đùi bãi biển, Châu Tự đột nhiên nhận thức đươc điều gì.
“Là mày! Đều là do mày làm! Đều là do mày!”
Châu Tự chỉ vào Trương Huyền, ngón tay đều phát run, nụ cười trên mặt người kia khiến hắn cảm nhận được sự khủng bố.
“Sao có thể nói là tao được nhỉ?”
Trương Huyền cười nhẹ: “Tao đã cho mày hai sự lựa chọn, đây là do mày tự chọn mà thôi.”
Trong phòng làm việc, tiếng chuông điện thoại điên cuồng vang lên khiến Châu Tự cảm thấy cực kỳ chói tai, hắn như thể phát điên chất vấn: “Mày rốt cuộc đã làm cái gì rồi! Hả?!”
“Tao không phải cho mày chọn rồi sao?”
Trương Huyền giơ ngón út phải lên ngoáy tai.
Tiếng điện thoại kêu lên, là tin nhắn của giám đốc các bộ phận khiến Châu Tự muốn sụp đổ, hắn rốt cục hiểu ra, người trước mắt này, không phải là người hắn muốn mà có thể chống lại được, hắn ta nói muốn diệt Châu Thị, hoàn toàn không phải là nói chơi! Nếu như hắn còn không chịu khuất phục, Châu Thị sẽ thật sự không còn nữa! Có thể trong một khoảng thời gian ngắn như vậy làm ra chuyện này, năng lực của người kia, hoàn toàn đã vượt qua sự tưởng tượng của Châu Tự!
Châu Tự nhìn người đang nửa nằm nửa ngồi trên ghế sofa, trong mắt hắn lúc này, người thanh niên kia giống như ác ma đến từ địa ngục, có thể nhẹ nhàng hủy diệt hắn!
Điện thoại không ngừng gọi đến, đả kích nội tâm của Châu Tự, hắn chạy nhanh như đạn bắn đến trước mặt Trương Huyền, “soạt” một tiếng quỳ trên mặt đất, ánh mắt đem theo sự van xin: “Tôi đồng ý! Tôi đồng ý hết, cầu xin cậu, hãy tha thứ cho tôi đi!”
Trương Huyền búng ngón tay: “Sớm ngoan như vậy không phải là xong rồi sao!”
Trong cái nhìn chờ đợi của Châu Tự, Trương Huyền rút điện thoại ra, gọi đi, nói với đầu bên kia một tiếng đủ rồi.
Mười mấy giây sau, Châu Tự lại nghe điện thoại lần nữa, nghe được báo cáo rằng khách đen công kích trang web công ty đã tự rời đi rồi, công ty tài chính thần bí ép giá cổ phiếu cũng không ra tay nữa, chỉ trong thời gian ngắn, tổng lỗ của công ty đã đến gần tám tỷ, còn chưa kể những hợp đồng bị chấm dứt của các đối tác của Châu Thị, nếu tính toàn bộ lại, lần này tổn thất của Châu Thị phải lên đến hơn hai mươi tỷ!
Lưng của Châu Tự đã bị mồ hôi lạnh làm cho ướt đẫm, hắn kinh hoàng nhìn người đàn ông trước mặt, đây là nhân vật lớn chỉ cần một câu nói có thể hủy diệt cả Châu Thị, hắn rốt cuộc có thân phận gì? Người như thế này, trong cả nước có thể có mấy người? Tập đoàn Lâm Thị thế mà có thể tìm được người như thế này đến giúp đỡ!
“Châu tổng, ông làm ác với Lâm Thị một lần, cũng không thể cứ như vậy mà cho qua, sáng sớm mai, tôi muốn nhận được tin ông đã đến Lâm Thị nhận sai, nhất định phải bồi thường, cũng không được quá ít, nếu đợi đến trưa mà ông còn chưa nhận sai với Lâm tổng thì tôi tin là kết quả ông không muốn thấy lắm đâu.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!