"Nếu trong phòng đã ngồi đầy, có vài người có phải nên biết điều rời khỏi đây hay không?" Tống Thanh Mạn ở một bên châm chọc cười nói.
“Đúng vậy. Nơi này vốn không hoan nghênh một số người, cũng không biết bọn họ lấy dũng khí ở đâu vào đây ngồi nữa." Phương Vi cũng phụ họa theo.
Cao Lộ tuy rằng không để ý đến Tô Trường Phong, nhưng dù sao hắn cũng là chồng của Tống Thanh Ca.
“Mọi người nói cái gì vậy? Mọi người đều là bạn học, Là tôi bảo Thanh Ca đi cùng chồng tới tham gia họp lớp đấy.”
Nói xong, cô đứng lên, nói với Tô Trường Phong: "Anh chờ một chút, tôi đi gọi nhân viên phục vụ mang ghế tới.”
Tô Trường Phong cự tuyệt: "Không cần, trong phòng quả thật cũng không còn chỗ. Mọi người ăn đi, tôi ra ngoài chờ Thanh Ca.”
“Nói xong, hắn cười với Tống Thanh Ca: "Thanh Ca, anh ở bên ngoài chờ em, ăn xong nói cho anh biết.”
Tống Thanh Ca không đành lòng: "Vậy em cũng không ăn nữa.”
Nhưng Cao Lộ bên cạnh lại giữ chặt cô: "Thanh Ca, khó khăn lắm cậu mới tới tham gia một lần, không thể cứ đi như vậy được.”
Tô Trường Phong cười nói với nàng: "Thanh Ca, em chơi đi anh ra ngoài trước.”
Sau đó, hắn liền rời khỏi phòng.
Thấy Tô Trường Phong bị đuổi ra ngoài, trong lòng Tống Thanh Mạn và Phương Vi càng sảng khoái hơn.
Sau đó, không ai quan tâm đến cảm nhận trong lòng Tô Trường Phong nữa, tất cả mọi người bắt đầu tâm sự hàn huyên.
“Phương Vi, giới thiệu đi, bên cạnh cô là ai?" Tống Thanh Mạn nói với Phương Vi.
Phương Vi tràn ngập yêu thương nhìn về phía người đàn ông lưng to nói: "Giới thiệu cho mọi người đây là Trương Thả, vị hôn phu của tôi.”
“Phương Vi, vị hôn phu của cô làm công việc gì vậy?”
Có người không chê chuyện lớn, trêu chọc nói: "Bạn trai của Thanh Mạn là phó tổng công ty chi nhánh Hàng Thành của tập đoàn Kinh Đằng. Cậu và Thanh Mạn đều là đại mỹ nữ, không thể thua cô ấy được.”
Phương Vi cười duyên một tiếng, "Trương thả có thể kém bạn trai của Thanh Mạn, bạn trai người ta là cao phú soái, còn bạn trai nhà tôi chỉ là một thổ hào thôi.”
“Trương Thả nhà tôi buôn bán vận chuyển hàng hóa, tập đoàn vận chuyển hàng hóa Thuận Đạt chính là của anh ấy.”
Lời nói của Phương Vi, thoạt nhìn khiêm tốn, nhưng kỳ thật là đang khoe khoang thân phận của Trương Thả.
Quả nhiên, nghe được lời của cô, mọi người trong phòng cũng ồn ào theo.
“Thì ra là thổ hào, thất kính thất kính.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!