Mấy phút sau, viện trưởng Phùng Lai của bệnh viện số 02 đầu đầy mồ hôi xuất hiện trước mắt mọi người.
Ông ta mới nhận được tin tức từ vệ sinh thự Hàng Thành, trợ thủ của ông ta là Tần Tư Minh đã đắc tội lãnh đạo thành phố Hàng Thành, tạo thành hậu quả rất nghiêm trọng.
Cho nên Phùng Lai vốn đã đi công tác tham gia hội nghị học thuật không nói hai lời đã lập tức trở về.
Khi Phùng Lai nhìn thấy Lâm Thanh Hải và Đỗ Khuê lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, còn có Tần Tư Minh co quắp trên mặt đất thì không khỏi chấn động toàn thân!
Xem ra cú điện thoại mình nhận được không khoa trương chút nào, Tần Tư Minh đã triệt để đắc tội Lâm Thanh Hải.
Nghiệp chướng!
Ông ta hận không thể táng vào cái miệng rộng của Tần Tư Minh, con mẹ nó bản thân muốn chết cũng đừng kéo ông đây theo.
"Lâm Thủ Phủ... Đỗ thống lĩnh!" Phùng Lai bước nhanh đi đến trước mặt hai người, trên mặt tràn đầy day dứt: "Tôi vừa nhân được tin từ vệ sinh thự, lập tức vội vàng chạy tới. Mặc dù tôi cũng không rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng làm viện trưởng bệnh viện số 02, tôi cũng có trách nhiệm! Tôi sẽ kiểm điểm lại."
Lâm Thanh Hải nhìn ông ta một cái, nói: "Chuyện này thật sự là trách nhiệm của ông. Tần Tư Minh không có lý do gì mà vận dụng bảo vệ, muốn đuổi người bệnh khỏi bệnh viện số 02! Quả thực là vô pháp vô thiên!"
Xoát!
Phùng Lai lập tức chảy mồ hôi lạnh, ông ta cẩn thận đảo qua gian phòng, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người gia đình Tưởng Lệ.
"Thật xin lỗi, là tôi quản lý bất lực, tôi xin lỗi các vị!" Phùng Lai xoay người khom lưng trước ba người.
Tưởng Lệ nhìn Phùng Lai, trái tim đập lên thình thịch, đường đường là viện trưởng bệnh viện số 02 mà lại khom lưng xin lỗi nhà bọn họ, Tưởng Lệ thật sự không nghĩ tới chuyện này. Trong mắt bà, viện trưởng bệnh viện số 02 cũng là một nhân vật lớn.
"Không có việc gì... Không có chuyện gì..." Bà thận trọng nói.
Tô Trường Phong giữ chặt Tưởng Lệ, thản nhiên nói: "Mẹ, mẹ không cần khách sáo như thế, ông ta xin lỗi gia đình chút ta là hiển nhiên."
Mặc dù Phùng Lai không biết thân phận của Tô Trường Phong, nhưng lúc này cũng không dám phản bác, chỉ có thể ngượng ngùng nói: "Đúng vậy đúng vậy, là điều tôi phải làm."
Trầm mặc một lát, ông ta nhìn về phía Tưởng Lệ, cẩn thận nói: "Để tỏ lòng xin lỗi, bệnh viện số 02 chúng tôi có thể lấy ra hai mươi vạn, xem như bồi thường tinh thần cho gia đình ngài, ngài xem được không?"
Tô Trường Phong nhìn lướt qua ông ta một cái: "Hai mươi vạn? Đuổi ăn mày à? Tự ông giữ đi. Thanh Ca, mẹ, chúng ta đi thôi."
Sau đó Tô Trường Phong dẫn theo Tưởng Lệ và Tống Thanh Ca hất đầu rời khỏi phòng bệnh. Lâm Thanh Hải và Đỗ Khuê theo sát phía sau, không dám chậm trễ chút nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!