Câu nói này làm toàn thân Lý Đạo Sơn khẽ giật mình. Phải biết rằng những năm nay trong quá trình đôi bên kết giao, Đỗ Dũng và Lý Đạo Sơn nói chuyện luôn rất khách sáo, chưa bao giờ có thái độ cứng rắn như vậy.
"Đỗ tổng trưởng, ông có ý gì? Chẳng lẽ ông mún trở mặt với tôi vì một thằng nhãi nhép ở tầng dưới chót?" Lý Đạo Sơn cũng giận, lập tức cứng rắn hỏi ngược lại.
Ông ta nghĩ có đắc tội Đỗ Dũng thì trời cũng không sập xuống. Tài nguyên quan hệ của Lý gia không chỉ có Đỗ Dũng.
Ánh mắt Đỗ Dũng trở nên lạnh lẽo: "Lý Đạo Sơn, ai là nhãi nhép hả, còn chưa chắc đâu! Nhưng tôi nói ngay tại đây, nếu bây giờ ông còn dám bất kính với Tô tiên sinh thì tôi sẽ làm Lý gia các người trả giá đắt!"
Xoát!
Đám người Lý gia đều biến sắc. Đỗ Dũng nói câu này hiển nhiên đã có xu thế trở mặt. Trong nhất thời, cho dù là Lý Đạo Sơn cũng chỉ có thể hậm hực ngậm miệng.
Tô Trường Phong nhìn về phía Đỗ Dũng, cười cười châm chọc: "Đỗ tổng trưởng, nếu ông không đến nữa thì cấp dưới của ông đã bắt tôi đi rồi."
Đỗ Dũng bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, vội vàng nói: "Tô tiên sinh, là tôi dạy bảo cấp dưới không ra gì, xin ngài thứ tội."
Sau đó ông ta nhìn về phía Tiết Thắng, tức giận mắng: "Đồ chết tiệt, anh biết mình đang làm gì không!"
Hiện tại rốt cục Tiết Thắng cũng ý thức được mình đã gây ra đại họa. Bịch một tiếng, gã quỳ xuống trước mặt Tô Trường Phong.
"... Tô tiên sinh, thật xin lỗi... Xin ngài đại nhân không chấp tiểu nhân, coi như tôi là cái rắm đi..."
Nhưng làm sao Đỗ Dũng tha cho gã được: "Tiết Thắng, tôi lấy danh nghĩa phó tổng trưởng tuần bổ thự Hàng Thành thông báo cho anh, từ giờ trở đi, anh bị đuổi khỏi tuần bắt thự!"
Tiết Thắng triệt để ngớ ra: "Đỗ tổng trưởng..."
Đỗ Dũng phất phất tay, "Cút đi!"
Ngay lập tức, những cấp dưới đã lôi Tiết Thắng mặt xám như tro rời khỏi hội trường.
Đỗ Dũng không để ý đến phản ứng của những người khác, quay mặt về hướng Tô Trường Phong và nói: "Tô tiên sinh, tôi đã đuổi việc Tiết Thắng, xem như trừng phạt. Hiện tại để tôi đưa ngài và phu nhân của ngài về nhà. Ngài xem được không?"
Được Đỗ Dũng đích thân hộ tống về nhà, lập tức làm đám người ở hiện trường kinh sợ. Nhưng bọn họ lại không biết, có thể hộ tống Thương Long chiến thần về nhà là vinh quang của Đỗ Dũng mới đúng.
Nhưng Tô Trường Phong không cần ông ta hộ tống, chỉ muốn ông ta làm một chuyện khác.
Hắn chỉ chỉ Vương Đào, nói: "Đỗ tổng trưởng, cậu hai của Lý gia đã đánh người anh em của tôi thành như vậy, ông xem chuyện này nên xử lý như thế nào?"
Cậu cả của Lý gia - Lý Càn, tức đến chửi ầm lên: "Vậy mày đánh em hai, em tư tao trọng thương thì tính thế nào?"
Đỗ Dũng hoàn toàn lờ đi Lý Càn, ánh mắt đanh lại, vung tay lên: "Người đâu, dẫn Lý Phong đi điều tra!"
"Tuân lệnh!"
Tuần bổ ở hiện trường lập tức xách Lý Phong co quắp trên mặt đất lên xe tuần bổ, nghênh ngang rời đi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!