Lúc này, Tô Trường Phong trong phòng đã nghe thấy tiếng khóc của Tống Thanh Ca truyền tới từ điện thoại của Đường Giai Ny.
Nghe Tống Thanh Ca khóc, lòng Tô Trường Phong khó chịu như bị đâm vào.
Soạt!
Hắn nhìn về phía Tống Thanh Ca, sâu trong đôi mắt tràn ra sự lạnh lẽo và sát khí mãnh liệt!
bình thường chỉ khi nào hắn giết địch trên chiến trường thì mới tiết ra sát khí như vậy. Nhưng bây giờ, bởi vì sự cố chấp và tự phụ của Đường Giai Ny làm Tô Trường Phong nổi giận.
"Anh... Anh muốn làm gì?" Nhìn thấy ánh mắt đáng sợ của Tô Trường Phong, Đường Giai Ny sợ tới mức khuôn mặt trắng bệch, không tự chủ được mà lui về sau một bước.
Tô Trường Phong nhìn thẳng vào mắt cô ta, trầm mặc một lúc rồi chậm rãi nói: "Nếu cú điện thoại vừa rồi của cô làm Thanh Ca xảy ra chuyện gì thì tôi nhất định không tha cho cô!"
Nói xong, hắn không để ý đến Đường Giai Này nữa mà xoay người nghênh ngang rời đi.
Sau khi Tô Trường Phong rời đi chừng năm phút, Đường Giai Ny mới tỉnh táo lại, trái tim còn không ngừng đập mạnh thình thịch.
"... Hung dữ... cái gì... Vốn là anh muốn cưỡng hiếp tôi thôi..." Cô ta tự an ủi mình.
Nhưng ngẫm nghĩ lại, cô ta lại cảm thấy chuyện đêm nay thật sự có chút kỳ quái.
Cô ta nhớ rõ trước đó mình đi ăn cơm với đám người Vưu Hạo Trạch, uống hơi nhiều, chuyện sau đó thì không nhớ được.
Nhưng sau đó vì sao Tô Trường Phong lại ở kế bên mình? Hơn nữa nếu hắn thật sự muốn làm gì mình thì vì sao chậm chạp không ra tay?
Chẳng lẽ tất cả thật sự như suy đoán vừa rồi của mình, là Tô Trường Phong có ý đồ gây rối?
Đường Giai Ny ngồi trên giường, nhíu chặt mày to lại mà trầm mặc.
Có phải vừa rồi mình gọi điện thoại cho Tống Thanh Ca là quá bộp chộp hay không... ?
Công ty Trường Ca, Tô Trường Phong chạy vội trở về.
Nhưng vừa vào công ty đã thấy mọi người bên trong đều đang nhìn hắn bằng ánh mắt khó hiểu và kinh ngạc.
"Anh Phong, anh đã trở lại..." Có người nhỏ giọng nói.
Tô Trường Phong nhíu mày một cái: "Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao?"
Vương Đào bước nhanh tới, "Vừa rồi không biết là thế nào mà cô chủ một mình đi ra ngoài. Hơn nữa mắt còn đỏ đỏ, vừa đi vừa khóc, khóc rất đau lòng... Là trong nhà cô chủ đã xảy ra chuyện gì sao?"
Đáy lòng Tô Trường Phong trầm xuống.
Hắn không nghĩ tới Tống Thanh Ca sẽ phản ứng kịch liệt như vậy.
Không tốt, vừa rồi một mình cô rời đi, cảm xúc lại không ổn định như vậy, không biết có xảy ra chuyện gì không?
Hắn không trả lời Vương Đào mà xoay người rời khỏi công ty.