Lưu Uy hừ lạnh một tiếng: "Trên địa bàn của tao chưa ai dám khiêu chiến Lưu Uy này. Là rồng cũng phải cuộn lại! Là hổ cũng phải nằm xuống cho ông!"
Gã nhìn về phía Tô Trường Phong, mắt lộ ra tia sắc lạnh: "Mày thức thời một chút, quỳ xuống cầu xin tao thì có lẽ hôm nay sẽ tha cho mày một mạng. Nếu không tao chơi chết mày, tin không?"
Tô Trường Phong cười lạnh: "Quỳ xuống cầu xin anh? Anh cũng xứng?"
Xoát!
Sắc mặt Lưu Uy đột nhiên phát lạnh: "Con mẹ nó mày muốn chết?"
Lần này gã thật sự tức giận, ở Hàng Thành, mặc dù Lưu Uy không tính là công tử đỉnh cấp, nhưng gã tức giận lên thì hậu quả cũng rất nghiêm trọng.
Mà khi Lưu Uy chuẩn bị nổi giận thì hai bóng hình xinh đẹp vội vàng đi ra từ nhà ăn. Hai người này chính là Tống Thanh Ca và Đường Giai Ny.
Họ cũng không biết nơi này xảy ra chuyện gì, vội đi đến trước mặt Tô Trường Phong.
Đường Giai Ny trừng Tô Trường Phong một cái, không vui nói: "Anh làm cái gì vậy, chạy ra cũng không biết trở về à? Hại Thanh Ca còn muốn kéo tôi đi ra tìm anh, gây chuyện!"
Tô Trường Phong nhìn về phía Tống Thanh Ca, khẽ cười: "Thật có lỗi đã làm em lo lắng, xảy ra chút việc nhỏ, xử lý xong lập tức trở lại. Hai người đừng ở đây, trở về chờ anh đi."
Đôi mắt Tống Thanh Ca lấp lóe, nhìn khắp bốn phía, ý thức được những người này không có ý tốt: "Bọn họ muốn làm gì anh?"
Trong lúc Tống Thanh Ca và Tô Trường Phong nói chuyện, Lưu Uy bên cạnh đánh giá hai mỹ nữ đỉnh cấp này, đáy mắt bắn ra lửa nóng.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenazzmoi.com.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Mấy con nhỏ này đẹp quá!
Hai người phụ nữ này dù là khí chất tướng mạo hay dáng người đều là đỉnh cao, mạnh hơn mấy con nhỏ gã từng chơi không biết bao nhiêu cấp bậc.
Hormone trong lòng Lưu Uy bị triệt để kích thích, ánh mắt của gã dò xét nhiều lần, rơi vào Đường Giai Này, Đường Giai Ny nhìn càng thời thượng, càng nóng bỏng, càng hợp khẩu vị của gã.
Gã đi đến sau lưng Đường Giai Ny, đột nhiên vươn tay, nắm ngang hông của cô ta.
"Bờ eo thật thon gọn, tôi rất thích."
Tính cách Đường Giai Ny rất cao ngạo nóng nảy, sao lại chịu để bị đùa giỡn như thế. Cô ta hất văng tay Lưu Uy, đột nhiên tát qua một cái!
Chát!
Trên mặt Lưu Uy lập tức hiện ra năm ngón tay!
"Tôi cảnh cáo anh, cách xa tôi một chút! Anh biết tôi là ai không?" Đường Giai Ny nhíu chặt mày liễu, khẽ quát lên.
Một bạt tai này làm bầu không khí ở hiện trường cứng lại, nhất là bọn người Trương Lượng đều khẩn trương nhìn về phía Lưu Uy.
Lưu Uy chơi qua vô số nữ nhân, đây là lần đầu tiên bị đàn bà bạt tai. Gã mà tức giận thì sợ là sẽ chặt cô ta thành tám khối.
Nhưng làm đám người cảm thấy bất ngờ chính là, Lưu Uy sờ sờ bên má bị đánh, bệnh hoạn mà bật cười: "Không sai không sai, đủ hung dữ. Tôi thích loại như cô đấy, dung mạo xinh đẹp vóc dáng nóng bỏng, tính cách lại hăng hái như thế."
Nói xong, gã nhìn về phía Tô Trường Phong: "Cô ấy là bạn của mày đúng không?"
"Phải thì thế nào?" Tô Trường Phong nói.
Đôi mắt Lưu Uy lấp lóe: "Để cô ấy ở một đêm với tôi thì tôi sẽ tha cho mày với cô ta. Nếu không mặc kệ là mày hay cô ta, hôm nay đừng mơ rời khỏi nơi này, hiểu chưa?"
Lưu Uy vừa dứt lời thì Đường Giai Ny lập tức nói: "Anh nằm mơ à? Anh coi tôi là người như thế nào, con điếm à?"
"Vô sỉ, hạ lưu!"
Ba lần bốn lượt bị chống đối làm Lưu Uy triệt để nổi giận.
Ánh mắt gã quét ngang, chỉ vào Đường Giai Ny mà lạnh lùng nói: "Con điếm thối, ông đây không phát uy thì mày nghĩ tao là mèo bệnh à?"