"..." Tống Thanh Ca thật sự muốn đánh người.
Đạt được mục đích thì bắt đầu đuổi người?
Từ lúc bọn họ đến đây đã hơn một giờ, ngồi cũng không ngồi được một chút, chớ nói chi là uống miếng nước.
Người nhà này thật là vô tình...
Lúc gia đình Tống Thanh Ca trở lại nhà tổ Tô Gia thì đã hơn mười một giờ khuya, Tô Tô đã ngủ thật say trong ngực Tô Trường Phong.
Tống Thế Minh nhìn qua Tống Thanh Ca, muốn nói lại thôi, trong lòng tràn đầy mâu thuẫn.
"Thanh Ca... Cha... Thật sự không có cách nào..."
Tất nhiên Tống Thanh Ca sẽ không trách ông, cô dịu dàng cười cười: "Cha, chút chuyện nhỏ thôi, đừng để trong lòng. Tin tưởng con, không có việc gì."
Tưởng Lệ nhìn Tống Thanh Ca, cũng thở dài.
Nhìn thấy bầu không khí có chút nghiêm túc, Tô Trường Phong cười cười: "Cha mẹ, đều đừng lo lắng, không phải còn có con giúp đỡ Thanh Ca à. Dù sau này có chuyện gì xảy ra thì con cũng sẽ đứng bên cạnh Thanh Ca cùng đối phó."
Tống Thế Minh nhìn về phía Tô Trường Phong, vui mừng gật đầu.
"Tốt, vậy làm phiền con."
Sau đó cả nhà họ không nói gì nữa mà trở về phòng mình nghỉ ngơi.
Mặc dù ngoài miệng Tô Trường Phong an ủi bọn họ như thế, nhưng ai cũng biết lão phu nhân Tống Gia không phải dạng lương thiện, không chừng lại làm ra chuyện tệ hại gì đó.
Nhưng hiện tại nói cái gì cũng vô dụng, hợp đồng cũng đã ký, chỉ có thể rửa mắt mà đợi.
Buổi sáng ngày kế tiếp, Tô Trường Phong đưa Tô Tô đến nhà trẻ thì lập tức đến công ty Trường Ca.
Giống như ngày thường, công việc chính của hắn là làm tài xế, ngẫu nhiên không có chuyện gì làm thì chém gió, tâm sự với các đồng nghiệp.
Ngày hôm đó, lúc sắp tan việc, Tô Trường Phong bị Tống Thanh Ca gọi vào văn phòng.
"Tan tầm đi theo em gặp một người." Tống Thanh Ca xem hồ sơ, không ngẩng đầu lên mà nói.
Tô Trường Phong sững sờ: "Gặp ai? Trước kia không phải mấy chuyện xã giao thương nghiệp đều là em đi à?"
Vì phát triển nghiệp vụ, công ty Trường Ca cũng không ít đi xã giao thương nghiệp. Nhưng trước kia mỗi lần tiếp đãi đều là Tống Thanh Ca dẫn trưởng phòng Vương Đào đi.
Tống Thanh Ca ngẩng đầu, quyến rũ mà lườm hắn một cái: "Có phải anh không muốn đi hay không? Không muốn đi cũng được, tự em đi."
Tô Trường Phong ngượng ngùng cười cười: "Sao có thể, đương nhiên là anh muốn đi."
Tống Thanh Ca liếc nhìn trên người hắn hai mắt, nói: "Đợi chút nữa dẫn anh đi mua mấy bộ quần áo mới, bằng không em sợ đêm nay anh sẽ bị đả kích chết."
"..." Tô Trường Phong lập tức tò mò, đêm nay rốt cuộc phải đi gặp người nào.
Đêm hôm đó, Tống Thanh Ca tan ca xong đã dẫn Tô Trường Phong mua bốn năm bộ đồ hàng hiệu, tốn hơn ba vạn.
Tô Trường Phong đổi một bộ âu phục màu xám, hết sức bảnh trai.
Tống Thanh Ca rất hài lòng với sự thay đổi của hắn, gật gật đầu: "Được rồi, đi theo em đi, chắc cô ấy đã đợi lâu rồi."
Nhà hàng Thì Quang, gần đây phòng ăn này vừa mở ra một phòng ăn cấp cao, hấp dẫn không ít thành phần tri thức và xã hội thượng lưu đến đây ăn cơm.
Tống Thanh Ca dẫn Tô Trường Phong đi vào phòng số 3 của nhà hàng Thì Quang.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!