Cái gì?
Nghe lão phu nhân nói thế, gia đình Tống Thanh Ca đều sửng sốt. Bọn họ đâu nghĩ tới lão phu nhân đột nhiên đưa ra nguyện vọng này...
Tống Thanh Ca lập tức hiểu ra, thật ra mục đích thật sự lão phu nhân gọi bọn họ tới là vì nhập cổ phần vào công ty Trường Ca. Còn những chuyện khác đều là mượn cớ thôi.
Tống Thế Minh và Tưởng Lệ đều khó xử nhìn về phía lão phu nhân.
Tống Thế Minh cau mày nói: "Mẹ... Có thể thay điều kiện khác không? Chắc mẹ cũng biết Trường Ca là công ty của Thanh Ca, con và Tưởng Lệ đều không phải cổ đông công ty..."
Ánh mắt lão phu nhân bốc lên sương lạnh: "Vừa rồi còn luôn miệng nói dùng hết sức thỏa mãn nguyện vọng của tôi, hiện tại đã đổi giọng rồi? Tôi chỉ muốn nhập cổ phần vào Trường Ca, không phải muốn cướp Trường Ca đi, các người có cần sợ như thế không?"
"Hơn nữa các người biết tại sao tôi muốn nhập cổ phần vào công ty Trường Ca không?"
Tống Thế Minh ngượng ngùng nói: "Không biết... Vậy tại sao mẹ muốn làm vậy?"
Tròng mắt lão phu nhân đảo quanh, nói: "Còn không phải lo cha gia đình các người sao."
"Cái này... Sao lại nói vậy?" Tống Thế Minh nghi ngờ nói.
Lão phu nhân nhìn về phía Tống Thanh Ca, ngẩng đầu nói: "Tôi biết hiện tại công ty Trường Ca có rất nhiều dự án, công ty cũng đang phát triển mạnh. Nhưng cũng bởi vậy mà công ty Trường Ca sẽ xuất hiện rất nhiều vấn đề, đó đều là những vấn đề lớn không thể bỏ qua."
Dừng một chút, bà liếc qua Tống Thanh Ca, lại nói: "Tôi lo công ty Trường Ca sẽ đi lệch, cho nên muốn nhập cổ phần, dùng mấy chục năm kinh nghiệm phong phú của mình để trấn giữ cho công ty Trường Ca, trợ giúp Thanh Ca tiếp tục làm lớn mạnh xí nghiệp. Tôi suy nghĩ thay cho các người như vậy mà lại bị xem như lòng lang dạ thú!"
Lão phu nhân nói xong còn làm ra dáng vẻ như bị tức không nhẹ.
Tống Thế Minh và Tưởng Lệ liếc nhau một cái, đều không biết trả lời như thế nào.
Nhìn thấy hai người không nói lời nào, Tống Thế Ân đứng bên cạnh lão phu nhân nói: "Thằng hai, cả mẹ mà chú cũng không tin à? Chẳng lẽ chú cảm thấy mẹ thèm muốn công ty của Tống Thanh Ca sao?"
Tống Thanh Mạn thì chanh chua hừ một tiếng: "Giờ công ty người ta làm lớn rồi, đương nhiên phải phòng bị người khác. Dù là bà nội muốn trở thành cổ đông cũng không thể chen vào. Trong mắt Tống Thanh Ca, tình thân chả là cái gì cả."
"Cô nói nhảm cái gì vậy?" Tô Trường Phong vẫn luôn không nói chuyện nhìn về phía Tống Thanh Mạn.
Tống Thanh Mạn lườm hắn một cái: "Thế nào, tôi nói không đúng sao? Nếu cô ta không phòng bị bà nội thì vì sao không để bà nội nhập cổ phần vào Trường Ca?"
Tô Trường Phong cười lạnh một tiếng, "Thật là khôi hài, giờ bắt đầu giờ bài tình thân à? Được, nếu các người nói tình thân thì không ngại tôi đưa ra một yêu cầu. Nếu các người để cha nhập cổ phần vào công ty Tống Gia, tôi sẽ đồng ý để bà nội nhập cổ phần vào Trường Ca. Thế nào, đồng ý không?"
Tống Khải là người đầu tiên phản đối: "Tô Trường Phong, cậu nằm mơ à? Dựa vào cái gì chú hai được nhúng tay vào công ty Tống Gia để? Nó là cái thá gì?"
Tô Trường Phong cười lạnh: "Vậy dựa vào cái gì các người được khoa tay múa chân trong công ty Trường Ca? Các người lại là cái thá gì?"
"Cậu! ..." Tống Khải bị hắn đáp trả không biết nói sao.
Tống Khải và những người khác giao lưu ánh mắt, ra hiệu chỉ sợ muốn làm gia đình Tống Thanh Ca đồng ý thì độ khó rất lớn, phải tung đòn sát thủ thôi.
Lão phu nhân trầm mặc một lát, bỗng vỗ đùi rồi kêu rên lên, thậm chí còn gạt nước mắt.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!