Bà ta ôm lấy cánh tay ông ta, dịu dàng nói: "Chồng yêu, người đàn bà này trộm trâm ngực mà anh tặng em, còn dám bất kính với em. Em dạy cho bà ta một bài học thì có vấn đề gì không?"
Ông ta lặng lẽ nhìn về phía bọn người Tưởng Lệ, thản nhiên nói: "Không có gì, đánh thật hay."
Xoát.
Ba người Tống Gia đều tức đến phát run. Xem ra ông ta cũng là hạng không nói đạo lý như bà ta.
"Vị tiên sinh này, ông nói như vậy không thấy quá đáng sao?" Tống Thanh Ca lạnh mặt, trong lòng căm phẫn: "Dù thế nào thì mẹ tôi cũng là người của Tưởng gia. Dù ông xem thường nhà chúng tôi, cũng không nên sỉ nhục người Tưởng gia đúng không?"
Cô vừa dứt lời thì mấy người của Tưởng gia bước nhanh tới.
"Tống Thanh Ca, ai cho cô lá gan dám làm càn trước mặt Hà tiên sinh như vậy! ?" Chỉ thấy cậu hai của Tưởng gia là Tưởng Ôn Thư chỉ vào Tống Thanh Ca, nghiêm nghị quát.
Phải biết rằng Hà Trùng trước mắt chính là quản lý trưởng của Thương Hội Kim Thành, cũng là bạn hợp tác quan trọng của Tưởng gia, cũng được coi là nhân vật không nhỏ ở Kim Thành.
Bây giờ Tưởng gia còn không tính là hào môn tuyến đầu của Kim Thành, bọn họ rất xem trọng nhân vật như Hà Trùng. Cho nên dù vợ của Hà Trùng tát tai Tưởng Lệ, Tưởng gia cũng không có khả năng trở mặt với ông ta.
"Cô biết Hà tiên sinh có thân phận gì không? Ông ấy là đại nhân vật của Kim Thành, quản lý trưởng Thương Hội Kim Thành, cũng là nhà hợp tác quan trọng nhất của Tưởng gia chúng ta! Tống Thanh Ca, mau xin lỗi Hà tiên sinh!"
Tống Thanh Ca không thể tin mà nhìn về phía Tưởng Ôn Thư: "Cậu hai, là bọn họ đánh mẹ cháu..."
Đổng Oánh đứng bên cạnh hừ lạnh một tiếng: "Tống Thanh Ca, cô điếc à? Cậu hai bảo cô xin lỗi Hà tiên sinh!"
Tưởng Lệ xin giúp đỡ nhìn về phía lão phu nhân và lão gia Tưởng gia, nhưng hai người đều hờ hững.
"Mẹ... Chẳng lẽ con còn không bằng một người ngoài?" Tưởng Lệ lại đỏ mắt.
Lão phu nhân hừ một tiếng: "Hai mươi năm trước cô rời khỏi Tưởng gia thì đã không phải người của Tưởng gia. Lần này cho cô trở về chỉ là nể mặt anh trai và em gái cô. Cô nên biết đủ, cô có thể so với Hà tiên sinh sao?"
Tưởng Lệ trầm mặc, trái tim cũng đã chết. Bà không nghĩ tới lão phu nhân lại ăn nói vô tình như thế.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenazzmoi.com.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
"Tống Thanh Ca, còn không xin lỗi Hà tiên sinh, Hà phu nhân?" Ánh mắt lão phu nhân như điện, nhìn về phía Tống Thanh Ca.
Tống Thanh Ca cắn răng, không lên tiếng.
Lão phu nhân và vợ chồng Tưởng Ôn Thư đều lộ ra vẻ mặt không vui, chẳng qua lúc này, Tưởng Lệ lại chủ động nói: "Chuyện này là do tôi, muốn nói xin lỗi cũng là tôi xin lỗi."
Nói xong, bà quay về hướng Hà Trùng và vợ ông ta, cúi đầu: "Hà tiên sinh, Hà phu nhân, thật xin lỗi."