Dù sao Tô Trường Phong chỉ là tài xế của công ty, Trường Ca phái tài xế qua nói rõ là không coi Thiệu Minh Dương ra gì.
Còn Lâm Mộng Kỳ bên cạnh lại yêu kiều hừ một tiếng: "Chị, anh rể đi gặp anh ta là nể mặt lắm rồi. Chị cứ yên tâm để anh rể đi đi, anh rể nhất định có thể làm tốt. Đúng không, anh rể?"
Cô chớp chớp đôi mắt đẹp với Tô Trường Phong.
Tô Trường Phong ngượng ngùng ho khan hai tiếng: "Được, quyết định như vậy đi. Anh lập tức đi tìm anh ta."
Nói xong, hắn lấy số điện thoại của Thiệu Minh Dương rồi vội vàng rời đi.
"Ha ha, anh rể chơi thật vui." Lâm Mộng Kỳ ôm lấy cánh tay Tống Thanh Ca, cười khanh khách lên.
Sau khi đi ra văn phòng giám đốc, Tô Trường Phong đi vào ga ra tầng ngầm, ngồi vào một chiếc xe Buick. Đây mới là xe bình thường hắn hay lái ở công ty.
Hắn ngẫm nghĩ rồi cầm điện thoại lên bấm số của Thiệu Minh Dương. Đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng chà mạt chược.
"Ai vậy?" Giọng Thiệu Minh Dương vang lên.
Tô Trường Phong nói: "Thiệu tổng, tôi là người của công ty Trường Ca, muốn tìm anh tâm sự."
Nghe là người của công ty Trường Ca, Thiệu Minh Dương hừ một tiếng. Nhưng trong lòng anh ta lại mừng thầm, xem ra công ty Trường Ca định đến để xin tha.
"Các người muốn xin tha? Sao Tống Thanh Ca không gọi điện thoại cho tôi?"
Tô Trường Phong cười lạnh một tiếng: "Tôi đến là đủ. Sau mười phút, chờ anh ở quán cà phê dưới lầu."
Nói xong, hắn liền cúp điện thoại.
Thứ không biết chết sống này còn dám thèm muốn vợ hắn. Đợi chút nữa phải cho anh biết tay.
Công ty Hán Phong mậu dịch nằm trên đường phố Thắng Lợi. Công ty này đã mở mười mấy năm, nhưng quy mô lại không phải lớn, trong tất cả các công ty mậu dịch Hàng Thành, nó chỉ miễn cưỡng chen lên hàng top10.
Nếu như không phải Thiệu Minh Dương có quan hệ khá rộng thì sợ là công ty Hán Phong đã sớm không còn.
Quán cà phê Thanh Nặc.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenazzmoi.com.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Tô Trường Phong gọi hai ly cà phê, lẳng lặng chờ đợi Thiệu Minh Dương. Nhưng qua thời gian hẹn hơn nửa giờ mà tên kia vẫn chưa tới.