Lão phu nhân dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn Tống Thanh Ca một cái, hừ lạnh rồi dẫn đám người Tống gia quay đầu rời đi.
Chờ bọn họ bỏ đi, Tưởng Lệ và Tống Thế Minh mới dám nói chuyện.
"Thanh Ca, thật sự quá tốt. Mẹ like cho con!" Tưởng Lệ vui không ngậm miệng được.
Tống Thế Minh cũng gật gật đầu: "Thanh Ca, nhìn ra được để giành lấy năm công ty này, con đã cố gắng rất nhiều. Cha cũng like cho con."
Tống Thanh Ca cười khổ.
Năm công ty này thật sự coi trọng tiềm lực của Trường Ca mới hồi tâm chuyển ý sao?
Có điều dù cô rất hoài nghi, nhưng tâm tình cũng không tệ.
Dù sao hôm nay mới ký hợp đồng với năm công ty, còn vả mặt một nhà Tống Thế Minh trước mặt mọi người.
"Thanh Ca, chuyện hôm nay thật sự đáng mừng. Anh đề nghị giữa trưa chúng ta đi ăn tiệc đi, thế nào?" Tô Trường Phong đứng bên cạnh cười ha hả nói.
"Tốt, cha cũng đồng ý." Tống Thế Minh cũng tỏ thái độ.
Nếu tất cả mọi người đều không có ý kiến, đương nhiên Tống Thanh Ca sẽ không phản đối.
"Được, vậy chúng ta đi quảng trường Đức Long ăn Haidilao đi."
"Được, lập tức lên đường đi." Tô Trường Phong ôm lấy Tô Tô, sau đó dẫn theo bọn Tống Thanh Ca vui vẻ rời đi.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenazzmoi.com.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Sau khi bọn họ rời đi, trên mái nhà văn phòng đối diện Phượng Tường Viên, một người đàn ông nước ngoài mặt đầy râu cũng nhanh chóng cất kính viễn vọng. Trên cánh tay gã có một vết săm con cua màu đen.
Người này chính là sát thủ cấp A của tổ chức Vô Ảnh nước ngoài —— Độc Hạt!
Bóng dáng gã lóe lên, nháy mắt biến mất như ma quỷ.
Quảng trường Đức Long.
Đây là cửa hàng đẳng cấp cao nhất ở trung tâm thành phố Hàng thành, bởi vì đang là giữa trưa nên biển người cuồn cuộn.
Tô Trường Phong ôm lấy Tô Tô, đi cùng mấy người Tống Thanh Ca bước vào cửa hàng. Bọn họ muốn ăn Haidilao, nằm ngay lầu năm của cửa hàng.
"Mẹ, con muốn ăn kem ly..." Tô Tô vểnh lên miệng nhỏ nhắn lên mà nói.
Tống Thanh Ca giả bộ tức giận: "Không được phép ăn, sẽ ăn xấu bụng."
Tô Tô tủi thân chớp chớp đôi mắt to, muốn khóc.
"Tô Tô muốn ăn kem ly, đã một năm Tô Tô chưa ăn kem ly... Hu hu hu..."
Không đợi Tống Thanh Ca lên tiếng, Tưởng Lệ đã mềm lòng.
"Được rồi, bà ngoại dẫn cháu đi mua kem."
"Mẹ, không được nuông chiều nó." Tống Thanh Ca nói nhỏ.
Tưởng Lệ liếc cô một cái: "Khi còn bé con cũng không ăn ít. Chúng ta không để ý tới mẹ cháu, đi, Tô Tô."
"Khách khách khách, bà ngoại tốt nhất, mua~" Tô Tô tươi cười như hoa, Tống Thanh Ca tức đến mắt trợn trắng.