Bổ sung cho lầu trên. Về việc tại sao cô ấy không gọi cảnh sát, không phải Bạch Dương cũng không gọi cảnh sát sao? Nếu cô ấy thực sự bị oan, cô ấy cũng có thể gọi cảnh sát, nếu không thì chỉ có thể nói bản thân cô ấy có vấn đề.”
Hai nhóm người xem cãi đến hăng say.
Advertisement
Trong bệnh viện, Cố Mạn Âm cũng đang xem phát sóng trực tiếp nhìn thấy đám người đầu óc sáng suốt bình luận, cô ta †ức giận đến mức suýt thì quăng bỏ máy tính bảng.
Nhưng sau đó lại nhìn thấy làn sóng cư dân mạng khác đứng về phía mình, trong lòng cô ta cũng cảm thấy được an ủi phần nào.
Bạch Dương không biết chuyện phát sóng trực tiếp, cô thờ ơ liếc nhìn nhóm phóng viên: “Hiện tại tôi thật sự không có bất cứ bằng chứng nào chứng minh mình vô tội, nhưng đến tối nay thì tôi không chắc.”
Nháy mắt, toàn bộ bãi đậu xe trở nên yên lặng.
Vài giây sau, các phóng viên và khán giả †rong phòng truyền hình trực tiếp đều nháo nhào cả lên.
“Cô Dung, ý cô là cô đang thu thập chứng cứ rồi, chắc chắn cô sẽ thu thập được trong đêm nay, đúng không?” Một phóng viên nhanh chóng hỏi.
Sau đó người phóng viên này bị các phóng viên khác ghen ghét.
Người này hỏi nhanh như vậy, không nói chuyện võ đức!
“Đúng!” Bạch Dương gật đầu, sau đó nhìn vào máy quay của phóng viên, nghiêm túc nói: “Tôi sẽ tiết lộ bằng chứng cho mọi người trước mười hai giờ tối để chứng minh cho mọi người thấy tôi có từng làm điều gì có lỗi với Cố Mạn Âm không. Nếu không, tôi sẽ để Cố Mạn Âm lăn vào tùi”
Mười hai giờ đêm, ca phẫu thuật của Lâm Diệc Hàng chắc là sẽ kết thúc.
Nếu anh ta không cung cấp cho cô một số bằng chứng thì cô sẽ vạch trần anh ta.
Cô có một số đoạn ghi âm các cuộc điện thoại của anh ta mà ghi âm này là Lâm Diệc Hàng đang nói về cách đối phó với Cố Mạn Âm.
Cho nên bất kể thế nào, cô đều có đường lui!
Trong phòng bệnh, Cố Mạn Âm nghe những lời của Bạch Dương trong phòng phát sóng trực tiếp, trái tim cô ta nhảy lên, bàn tay đang cầm máy tính bảng đột nhiên siết chặt, trong lòng tràn đầy bất an.
Bạch Dương thực sự đang thu thập chứng cứ, cô còn nói rõ ràng sẽ được thu thập trước mười hai giờ đêm.
Điều này có thể sao? Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Tim Cố Mạn Âm đập rất nhanh như muốn nhảy ra khỏi cổ họng, vẻ mặt hoảng hốt. Được copy tại == T r 𝗨 m T r 𝑢 y ệ 𝗻.Ⅴ𝐍 ==
Cô ta không rõ những gì Bạch Dương nói có phải là thật hay không, cô không dám đặt cược, nếu là thật thì cô ta tiêu đời.
Cô ta dám đổ nước bẩn lên đầu Bạch Dương, vì cô ta tin chắc Bạch Dương không thể đưa ra chứng cứ chứng minh bản thân vô tội, vậy mà bây giờ…
Cố Mạn Âm cắn môi dưới, sự hối hận dần dâng lên trong lòng cô ta.
Bãi đậu xe, phóng viên còn muốn hỏi thêm.
Tuy nhiên, Bạch Dương cảm thấy cô gần như đã nói hết những gì cần nói, không cần lãng phí thời gian với đám phóng viên này nữa, mọi chuyện sẽ được làm sáng tỏ vào tối nay.
Cô quay đầu nhìn Phó Kình Hiên ở bên cạnh: “Chúng ta đi thôi.”
Phó Kình Hiên nghe cô nói chúng ta thì vô cùng hưởng thụ, đôi mắt đằng sau cặp kính râm, nổi lên sự dịu dàng dường như đang chìm trong nước.