Bạc Minh Thành chạy về nhà họ Bạc đã là chuyện nửa tiếng sau đó, Bạc Minh Tâm trong phòng khách đang mắng Thẩm Thanh Ngọc và nhà họ Thẩm với bạn thân.
Nhìn thấy Bạc Minh Thành, Bạc Minh Tâm phẫn nộ chạy lên trước: "Anh, chuyện này anh nhìn rõ bộ mặt của Thẩm Thanh Ngọc chưa? Lần này, anh sẽ không còn..."
"Mềm lòng" hai chữ này vẫn chưa nói ra, Bạc Minh Tâm đã nhìn thấy ánh mắt của Bạc Minh Thành, sự lạnh lẽo trong đó khiến cô ta cứng người, phút chốc sắc mặt cũng trắng bệch.
Bạc Minh Thành không biểu cảm nhìn cô ta: "Em nên nghĩ xem, Thẩm Thanh Ngọc tìm em tính món nợ của Trần Nguyên Thảo thì em phải làm sao!"
Bạc Minh Tâm nghe vậy ngã thẳng xuống sofa.
Thẩm Thanh Ngọc biết rồi?
Đột nhiên cô ta nhớ lại năm trước, Thẩm Thanh Ngọc vừa li hôn với Bạc Minh Thành, trên mạng đăng những lời Lâm Mai Phương bình thường vu khống đe doạ cô, khiến cho người trong giới đều cười nhạo nhà họ Bạc.
Cô ta rất tức, muốn cho Thẩm Thanh Ngọc một bài học, tìm người chuốc thuốc cô, nhưng sau này, Thẩm Thanh Ngọc làm theo cách đó còn đích thân bón thuốc đó cho cô ta.
Đêm đó, nếu như không phải Bạc Minh Thành đến kịp, Bạc Minh Tâm thậm chí còn không dám tưởng tượng...
Sắp một năm rồi, Bạc Minh Tâm nhớ lại Thẩm Thanh Ngọc đêm đó đến giờ vẫn còn ám ảnh.
Cô ta cảm thấy Thẩm Thanh Ngọc là một tên điên, chỉ có tên điên mới làm ra chuyện biến thái như vậy!
Bây giờ Thẩm Thanh Ngọc biết chuyện đêm đó, cô nhất định sẽ không tha cho cô ta!
Nghĩ đến đây, Bạc Minh Tâm toát mồ hôi lạnh.
Bạc Minh Thành đi đến trước cửa phòng ông cụ Bạc, không gõ cửa, đẩy cửa đi thẳng vào trong.
Nhìn thấy Bạc Minh Thành đột nhiên đẩy cửa bước vào, Bách Gia Tính sững sờ một lúc rồi phản ứng lại, vội vàng gọi một tiếng: "Cậu hai."
Lúc nhìn thấy mặt Bạc Minh Thành, Bách Gia Tính giật mình.
"Tôi muốn nói chuyện với ông nội một lát."
Bạc Minh Thành trực tiếp lên tiếng đuổi khách, Bách Gia Tính gật đầu, quay người ra ngoài.
Ông cụ Bạc thấy vẻ mặt này của Bạc Minh Thành, nghĩ anh ta tức giận vì chuyện hôn lễ: "Hôm nay Thẩm Quốc Vinh nói với truyền thông những lời đó cháu đã thấy rồi nhỉ, chuyện hôn lễ đêm qua chính là cái bẫy Thẩm Thanh Ngọc gài cháu! Nhà họ Bạc chúng ta lần đầu tiên bị người ta gài bẫy, Minh Thành, ta không cần biết cháu đối với Thẩm Thanh Ngọc thế nào, nhưng chuyện này, đã làm mất mặt nhà họ Bạc chúng ta rồi. Chuyện này không thể qua dễ dàng như vậy được!"
Bạc Minh Thành nghe vậy, mím môi cười một tiếng, anh ta nhìn ông cụ Bạc, đáy mắt không có ý cười nào: "Ông nói đúng, chuyện này, đúng thật không qua dễ dàng vậy được."
Anh ta nói, ngừng một lúc, mặt lạnh hơn: "Dù sao những chuyện ông từng làm, Thẩm Thanh Ngọc và nhà họ Thẩm đều biết rất rõ!"
Ông cụ Bạc vốn rất hài lòng với phản ứng của Bạc Minh Thành, nhưng nghe những lời Bạc Minh Thành nói xong, sững người một lúc, có chút không thể tin: "Cháu nói gì?"
Nhưng Bạc Minh Thành không có ý muốn lặp lại, anh ta nhìn ông cụ Bạc, ánh mắt không chút nhiệt độ: "Hôm nay con về đây, là để nói ông biết, chuyện hôn lễ, có lẽ chỉ là bắt đầu."
Phút chốc, ông cụ Bạc phản ứng lại, mặt ông ta sững sờ trách mắng một tiếng: "Khốn nạn! Bây giờ cháu đang uy hiếp ta?"
"Ông nghĩ nhiều rồi."
Bạc Minh Thành nhìn ông ta: "Con biết tại sao ông kêu con về, nhưng nếu ông thấy nhà họ Bạc đấu lại nhà họ Thẩm thì ông cứ việc trút cục tức này."
Nói xong, Bạc Minh Thành quay người rời đi.
Chỉ là đi được nửa đường, anh ta đột nhiên ngừng lại rồi lên tiếng nói: "Đúng rồi ông nội, Thẩm Thanh Ngọc nói rất đúng, nhà họ Bạc và con, đúng thật khiến người khác ghê tởm."