- Không đạt được Chí Tôn đỉnh phong, tùy tiện qua, chính là đâm đầu vào chỗ chết...
Mạc Vũ sốt ruột hô lên một tiếng. Nói được phân nửa, lúc này nàng mới phản ứng được, đồng tử co lại, môi run rẩy:
- Ngươi nói cái gì... Đã đạt được?
Bốn ngày trước, người này trước khi bế quan, vẫn chỉ là Tông Sư đỉnh phong. Ngày hôm nay hắn tự nhiên nói với nàng đã đạt đến Chí Tôn đỉnh phong?
Đây chính là Chí Tôn, không biết bao nhiêu người bị vây khốn ở tại chỗ, cho tới cuối đời, vẫn không có cách nào thăng cấp. Bốn ngày ngắn ngủi...
Có cần khoa trương như vậy hay không?
Ngươi ăn gì... Mạnh như vậy?
Trong lòng nàng chấn động kinh ngạc, vội vàng nhìn lại. Quả nhiên nàng cảm nhận được khí tức trên người đối phương, như sóng như nước thủy triều, sâu không lường được.
Cho dù thực lực của nàng vừa đột phá Tông Sư, đứng ở phía trước, cũng giống như châu chấu ở trước mặt cùng sông đào, hoàn toàn không có chút năng lực chống đỡ.
- Thực sự là Chí Tôn đỉnh phong?
Mạc Vũ đờ người ra.
Đây rốt cuộc là một quái vật thế nào?
Mấy ngày trước, nói muốn báo thù. Mình nói cho đối phương biết, phải đạt được Chí Tôn đỉnh phong mới có cơ hội và hi vọng.
Nói như vậy, là muốn cho hắn biết khó mà lui, tạm thời không cần nhớ tới loại chuyện không phù hợp thực tế này.
Vốn tưởng rằng hắn sẽ ngừng cuộc chiến, an tâm đi tham gia thi đấu danh sư. Ai biết... Nói đột phá liền đột phá.
Thời gian mấy ngày ngắn ngủi, lại từ Tông Sư đỉnh phong đạt được Chí Tôn đỉnh phong. Cái gọi là bình chướng tu luyện, giống như không tồn tại, thăng cấp cũng dễ dàng giống như ăn cơm, uống nước... Còn là người sao?
Có phải nói nửa bước Hóa Phàm mới có khả năng báo thù, ngươi cũng sẽ thuận tiện đột phá một chút hay không?
Nàng là thiên tài luôn luôn cao ngạo vô cùng, ở trước mặt đối phương, nhìn thế nào cũng không khác gì so với phế vật...
Cho dù thiên tài tuyệt thế Mạc Hoằng Nhất... vừa so sánh với hắn, cũng gì cũng không tính.
Thảo nào ngày đó thời điểm nói Chí Tôn đỉnh phong, đám người Triệu Nhã xem thường, cảm thấy chỉ cần lão sư làm, khẳng định có thể thành công. Bây giờ mới biết, căn bản không có khoa trương, thậm chí càng hung tàn hơn.
- Chờ ta một chút, ta cũng qua...
Sắc mặt nàng lúc trắng lúc xanh, ngẩng đầu nhìn lên, lại phát hiện người thanh niên đã đi xa, nàng vội vàng đuổi theo.
- Thực lực nàng quá kém, vẫn nên cùng Triệu Nhã các nàng, đợi ở chỗ này!
Dừng bước, Trương Huyền khoát tay.
Tuy rằng trong khoảng thời gian này Mạc Vũ tiến bước rất nhanh, đã thành công đột phá đến Tông Sư cảnh, nhưng đi Hiên Viên vương thành ở trên đại điển đăng cơ gây sự, thực lực rõ ràng không đủ.
Lần này qua đó, sợ rằng tránh không được một lần tinh phong huyết vũ. Hắn tự bảo vệ mình không thành vấn đề, còn muốn bảo vệ một người nữa, lại khó khăn.
- Ta là danh sư chính thức của Danh Sư Đường, còn là công chúa của Thiên Vũ vương quốc. Chỉ cần không động thủ, chỉ ở một bên quan sát, sẽ không ai dám làm gì ta!
Mạc Vũ vội vàng nói.
Dựa theo thời gian chung đụng lâu dài, trong lòng nàng đối với người thanh niên trước mắt này, phát sinh một loại cảm khác khó hiểu, không thể vứt bỏ. Lần này đi nguy cơ trùng trùng, nàng cũng muốn đi cùng. Nếu thật sự xảy ra chuyện gì, cũng có thể chiếu cố một chút.
- Tốt lắm. Đến lúc đó nàng ở trên lưng của Thiết Xỉ Khiếu Thiên thú không nên xuống. Một khi gặp phải nguy hiểm, trực tiếp rời đi!
Nhìn thấy được trên mặt đối phương lộ ra vẻ lo lắng, Trương Huyền có chút do dự, cuối cùng gật đầu.
Giúp Lộ Trùng báo thù là chuyện người làm lão sư như hắn nên đi làm, không có quan hệ gì với nàng, không thể để cho nàng bị liên lụy.
- Được!
Biết đây là điểm mấu chốt của đối phương, Mạc Vũ lộ ra vẻ cảm kích, gật đầu đáp ứng.
Đi tới trong viện, hắn khẽ huýt sáo một tiếng, Khiếu Thiên thú gào thét bay tới.
Nuốt máu linh thú, lại thêm sử dụng phương pháp Trương Huyền ban cho, thời gian mặc dù không dài, man thú này lại có đột phá, đạt tới Chí Tôn trung kỳ.
Thực lực như vậy, so với con Kim Lân thú kia của thái tử Đinh Mục, cũng không kém chút nào.
Thú Đường cách vương thành không xa. Thời gian không lâu, bọn họ lại đi đến bên trong thành.
- Hôm nay là đại điển đăng cơ của Đinh Mục thái tử, cả nước cùng vui mừng. Có một quốc vương bệ hạ thiên tài như vậy, xem ra Hiên Viên vương quốc chúng ta lại sắp một lần nữa mở mày mở mặt!
- Đúng vậy, thái tử năm nay mới ba mươi hai tuổi, cũng đã là trận pháp sư tam tinh, cường giả Chí Tôn hậu kỳ, danh tiếng vang xa!
- Mới ba mươi tuổi là cường giả Chí Tôn, toàn bộ lịch sử Hiên Viên vương quốc nhiều năm như vậy, cũng chưa từng xuất hiện qua mấy vị. Lấy thiên tư của hắn, không cần tới mười năm, có lẽ có hi vọng có thể đạt được Chí Tôn đỉnh phong, trùng kích nửa bước Hóa Phàm.
- Đinh Mục điện hạ vẫn là thần tượng của ta, mục tiêu ta muốn phấn đấu. Nghe nói đại điển đăng cơ hôm nay, sẽ tiến hành ở đài tế thiên trước mặt mọi người. Ta nhất định phải đi qua xem một chút!
- Ta cũng đi. Chờ một chút...
Đi ở trên đường phố rộng rãi của Hiên Viên vương thành, xung quanh tiếng bàn luận không dứt.
Đại điển kế vị của Đinh Mục thái tử, còn chưa bắt đầu, dư luận đã xôn xao, thành thế lớn người người đều biết.
- Giỏi tính toán!
Sắc mặt Trương Huyền càng thâm trầm.
Hắn còn chưa xuất hiện, có khả năng khiến cho đối phương không chịu được, cố ý khiến chuyện này ầm ĩ lớn, dụ dỗ mình hiện thân.
Lúc này đài tế thiên, khẳng định bố trí xong thiên la địa võng từ lâu. Nếu quả thật muốn động thủ, sợ rằng đối phương lại thật sự dám điều động toàn bộ binh lực của vương quốc, lập tức bao vây giết chết.
Chỉ có điều...
Cho dù thiên la địa võng lại như thế nào.
Dám giết hắn, vậy sẽ phải chuẩn bị tiếp nhận sự trả thù điên cuồng nhất.
Ánh mắt hắn nghiêm trọng, một lần nữa bước lên lưng Khiếu Thiên thú, bay về phía phương hướng đài tế thiên.