Trong viện của Triệu Nhã.
Diêu Hàn nhìn tin tức thuộc hạ truyền đến, gượng cười lắc đầu.
Từ trong miệng Triệu Nhã biết được Trương Huyền lão sư nắm giữ thực lực Ích Huyệt cảnh, hắn đã nghi ngờ. Mấy ngày qua, hắn âm thầm điều tra. Quả nhiên để cho hắn điều tra ra được hành tung của Thượng Bân lão sư, ngày đó... căn bản không đi ra ngoài!
Nói cách khác, ở cửa túc xá của Trương Huyền đánh hắn thành đầu heo, tuyệt đối không phải là người này.
Có tin tức này, còn lại cũng rất dễ suy luận. Rất rõ ràng, người ra tay với hắn, vô cùng có khả năng chính là vị Trương lão sư này của tiểu thư.
- Người này cũng thật là tiểu nhân...
Nhớ tới cảnh tượng lúc bị đánh, đến bây giờ Diêu Hàn còn không nhịn được có kích động muốn nôn ra máu. Ngươi là một lão sư của học viện, đáng lẽ phải ngay thẳng. Kết quả lại tập kích bất ngờ, đánh hắc quyền. Mấu chốt còn giá họa chuyển sự chú ý, lừa lối suy nghĩ của mình... Thật là vô sỉ.
- Thôi đi. Tiểu thư có một lão sư như vậy, cũng sẽ không thua thiệt.
Tuy rằng trong lòng khó chịu, nhưng vừa nghĩ tới ngay cả loại vật như Hàn Dương Mẫu thảo này Trương lão sư này cũng có thể tiện tay lấy ra, không có một chút keo kiệt nào, hắn vẫn cười gượng một tiếng nhịn xuống.
Có một vị lão sư không chịu thiệt như vậy, tiểu thư chắc chắn sẽ không bị khi dễ. Trên thực tế cũng là chuyện tốt.
- Diêu quản gia...
Vừa cất tin tức xong, không tiểu thư phát hiện, một tên hộ vệ lại từ bên ngoài đi nhanh đến:
- Lão gia truyền tin tức đến.
Nói xong, hắn đưa một miếng ngọc tinh ghi chép tới.
- Ừ!
Diêu Hàn gật đầu, cầm lấy ngọc tinh. Chân khí dũng mãnh tràn vào trong đó. Trong nháy mắt, bên trong hiện ra một người trung niên cao lớn anh tuấn.
Phụ thân của Triệu Nhã, Bạch Ngọc Thành, Triệu Phong thành chủ.
- Chuyện của Tiểu Nhã, ta đã biết được. Mấy ngày nữa ta sẽ đích thân tới Vương thành thăm hỏi vị Trương Huyền lão sư này.
Trong ngọc tinh ghi chép, ánh mắt Triệu Phong thành chủ sáng như điện, mang theo khí chất đặc biệt.
- Thể chất thuần âm, gia đình mẫu thân Tiểu Nhã từng có tiền lệ. Muốn kích hoạt, sẽ phải trả cái giá không nhỏ. Chú ý cơ duyên không nói, quan trọng nhất còn cần đan dược tam phẩm giá trị mấy ngàn vạn... Phá Âm đan!
- Đến Vương thành, ta dự định xin bệ hạ giúp ta đi tới công hội luyện đan sư mua một viên. Ngươi cũng cần sớm chuẩn bị. Mặt khác, ta sai người mang tới cho ngươi kim phiếu mười vạn, đưa cho Trương lão sư. Không thể để cho hắn cứu nữ nhi của ta, còn phải tốn kém. Bạch Ngọc thành ta không muốn nợ nhân tình, cũng sẽ không để cho ân nhân chịu thiệt!
Trong ngọc tinh, Triệu Thành chủ vung tay lên, lộ ra vẻ uy nghiêm nồng đậm.
Bạch Ngọc thành, thành thị lớn thứ hai của Thiên Huyền vương quốc, nổi tiếng sản xuất ra nhiều bạch ngọc. Làm thành chủ, khống chế tài phú một phương, tất nhiên lại có một loại khí phách bễ nghễ thiên hạ, ngoài ta còn ai.
Trương lão sư nhìn ra Triệu Nhã có thể chất thuần âm, cũng ra tay giúp đỡ giải quyết đã là ơn lớn. Đường đường là Bạch Ngọc Thành chủ, quan lớn một phương, lại có thể nào để cho hắn dùng tiền không công, tự lấy tiền trong túi mình ra chi phí chữa bệnh cho nữ nhi?
Triệu Thành chủ hắn không phải là loại người không chịu nổi như vậy!
- Diêu quản gia, đây là thành chủ lệnh cho ta mang đến...
Hộ vệ vừa rồi đưa qua tấm kim phiếu.
- Thành chủ còn cố ý căn dặn ngươi chuyển lời tới Trương lão sư, ân tình hắn dạy dỗ tiểu thư, nhất định báo đáp...
Hộ vệ nói tiếp.
- Biết rồi!
Diêu Hàn gật đầu.
- Chuyện này đừng để cho tiểu thư biết. Đi xuống đi!
Khoát tay áo, Diêu Hàn đang muốn tiếp tục căn dặn an bài, đã thấy Triệu Nhã từ bên ngoài đi vào.
- Diêu thúc, vừa vặn thúc ở đây, sai người chuẩn bị cho ta một thùng gỗ. Mặt khác, thuận tiện giúp ta điều tra một chút, một loại đan dược gọi là Phá Âm đan, đại khái có thể giá trị bao nhiêu tiền? Có giá trị cao bằng Sinh Lợi đan hay không?
Triệu Nhã vừa vào cửa, lại phân phó nói.
Trương lão sư trực tiếp cho nàng một viên đan dược. Tuy rằng nàng hiện tại không có tiền bồi thường, nhưng vẫn phải biết giá cả. Như vậy mới có thể hiểu Trương lão sư vì các nàng bỏ ra bao nhiêu.
- Phá Âm đan? Đây là Trương lão sư nói cho tiểu thư biết sao?
Nghe tiểu thư cũng nói ra đan dược này, Diêu Hàn sửng sốt, lập tức âm thầm bội phục.
Vị Trương lão sư này tuy rằng hãm hại người, đủ vô sỉ, nhưng lượng tri thức vẫn rất lợi hại. Thành chủ cũng phải tốn cái giá lớn mới biết được tin tức. Không nghĩ tới nhanh như vậy hắn lại biết rõ.
Trong lòng cảm thán một câu, Diêu Hàn cười nói:
- Phá Âm đan có trợ giúp cực lớn đối với thể chất thuần âm. Tiểu thư yên tâm, mấy ngày nữa thành chủ lại sẽ mua giúp tiểu thư...
Đan dược tam phẩm không chỉ giá cao, còn cần quan hệ. Người bình thường cho dù muốn mua, cũng mua không được.
Nguyên nhân chính vì như vậy, Triệu Phong thành chủ mới phải đích thân qua, cầu khẩn bệ hạ mở miệng với phía công hội luyện đan sư. Bằng không, mặc dù hắn là một thành chủ, địa vị ở Thiên Huyền vương quốc không thấp, sợ rằng cũng không có mặt mũi này.
Công hội luyện đan sư, là thế lực cực lớn trải dài qua vô số vương quốc, ở Thiên Huyền vương quốc này chỉ là phân hội cấp bậc rất nhỏ trong đó mà thôi. Do chỗ dựa phía sau này, cho dù Thẩm Truy bệ hạ bọn họ cũng có thể không để ý tới, càng chưa nói hắn một thành chủ nho nhỏ.
Diêu Hàn đang nghĩ có nên nói ra tin tức thành chủ từng có được cho tiểu thư biết hay không, lại thấy Triệu Nhã lấy từ trong người ra một cái bình ngọc:
- Không cần, Trương lão sư đã cho ta một viên, bảo ta mấy ngày tới cố gắng tu luyện!
- Cho tiểu thư một viên?
Mắt Diêu Hàn thoáng cái trợn tròn.
Thành chủ vừa nói qua, đây là đan dược tam phẩm. Mỗi một viên đều phải giá trị mấy ngàn vạn.
Nhiều tiền như vậy, cho dù Bạch Ngọc Thành mua cũng phải thương gân động cốt, nhiều năm khó khôi phục được...