Tần Lệ nhìn thấy gương mặt trắng nõn của Hàn Khinh Yên thì như muốn phát điên lên, trong đầu anh ta như có hai luồng suy nghĩ đối chọi với nhau: ”Em có biết bố của cô ấy là ai không? Chính là bác Hàn đó.
Tại sao em lại lừa cô ấy đến nhà chúng ta?
Mà làm thế nào em quen được Hàn Khinh Yên?”
Tần Nhã không hề giấu diếm, kể lại toàn bộ sự việc từ lúc gặp Hàn Khinh Yên cho anh trai mình nghe, Tần Lệ nghe xong thì thật không biết phải nói gì với cô em gái bướng bỉnh này, liếc qua Tần Nhã thở dài nói: “Cái tác phong làm việc bừa bãi này của em nên sửa đi. Thật sự không tốt.”
“Em đâu có làm chuyện gì phạm pháp.”
Tần Nhã chỉ vào chính mình: “Anh đừng có quản em sống như thế nào được không? Em không tranh giành quyền thừa kế với anh, chuyện riêng của em anh cũng đừng quản.”
Giọng nói của Tần Nhã mang theo sự nóng nảy, nhưng những lời cô ta vừa nói ra đều không sai.
Hàn Khinh Yên thật sự có chút hâm mộ Tần Nhã vì có thể tự do tự tại, thẳng thắn thích làm gì thì làm, Tần Nhã chính là điển hình của một người phụ nữ mạnh mẽ, phá bỏ mọi chuẩn mực của phụ nữ từ trước đến nay, cô ta làm việc gì trước tiên điều quan tâm đến bản thân có vui vẻ và hài lòng hay không, nếu đổi giới tính thành đàn ông, cô ta chắc sẽ không khác gì một người đàn ông lưu manh. Nhưng Tần Nhã vẫn không quan tâm người khác nghĩ về mình như thế nào, cô ta đi đến bên cạnh Hàn Khinh Yên thoải mái ngồi xuống, đưa tay giữ lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy rồi nhẹ giọng nói: “Úy Tân nói chuyện với cô hung dữ như vậy, từ nay đừng cư xử dịu dàng với anh ta nữa”
“Nhưng anh ấy vẫn luôn đối xử với tôi rất tốt”.
Hàn Khinh Yên vẫn muốn nói đỡ cho Úy Tân, dù sao từ trước đến nay cô đều như vậy: “Thật ra anh ấy luôn đối xử với tôi rất tốt, trong giờ phút quan trọng nhất vẫn lo lắng cho tôi... Chúng tôi đã quen biết nhau từ nhỏ, có thể là gần đây tâm trạng của anh ấy không được tốt nên mới cáu giận với tôi, nhưng chắc chắn anh ấy không có ý gì xấu, tôi hoàn toàn không để bụng, không hề tức giận.”
Hàn Khinh Yên nhẹ nhàng giải thích, nhưng Tần Nhã vẫn không hiểu cái gì hết. Khương Thích dạy dỗ cô ấy rất tốt cho nên trong hoàn cảnh nào, dù cho trong lòng cảm thấy khó chịu đến đâu thì cũng không được nảy sinh chút oán hận nào hết, cô chăm chú nhìn vào gương mặt Tần Nhã, ánh mắt quật cường không hề bị lung lay: "Có lẽ cô sống theo quan niệm của người phương tây nên rất tùy ý và thoải mái, nhưng tôi ở trên đời này còn cần những quan hệ khác, vì người quan trọng mà cúi đầu thì cũng không sao."
Hàn Khinh Yên vốn chưa từng cúi đầu trước bất cứ ai.
Nhưng nếu người đó là Úy Tân.
Thì cô có cúi đầu cũng không sao.
Tần Nhã nghe Hàn Khinh Yên nói như vậy, đành lôi anh trai đang đứng một bên lại gần: “Tôi hiểu ý của cô, nhưng... hai người thật sự không có quan hệ gì sao?
Dù sau cô vẫn còn độc thân, anh trai tôi cũng độc thân, có phải hai người nên suy nghĩ một chút. Tuy rằng anh trai tôi là một tên đàn ông phong lưu chính hiệu, nhưng chính vì anh ấy phong lưu nên có thể sẽ làm hài lòng các cô gái. Cô có thể sử dụng anh ấy như một công cụ để đánh lạc hướng những người khác và lấy lòng bản thân mình. Còn có thể kiếm thêm vài người bạn trai khác bên ngoài, miễn là đừng để anh trai tôi biết, coi như không xảy ra chuyện gì là được rồi."
Chỉ là... Lời nói này thật sự thô quá rồi. Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!