Hàn Khinh Yên nghe Tần Nhã nói như vậy thì cảm thấy có chút không hiểu, cô ấy vốn tưởng Tần Nhã sẽ phản ứng gay gắt, ai ngờ đối với Tần Nhã mà nói cơ bản sự tồn tại của Úy Tân không hề ảnh hưởng đến cách nhìn của cô ta đối với những người phụ nữ khác, cho nên Tần Nhã mới chủ động lấy lòng cô ấy. Vẻ mặt Hàn Khinh Yên có hơi khó hiểu đối với chuyện này: “Cô không tức giận sao?”
Tần Nhã khoanh hai tay trước ngực bày ra bộ dạng xa cách với người khác thường ngày, tuy lời nói chứa đầy sự sắc bén nhưng không có ý xấu, điều đó làm cho Hàn Khinh Yên vô cùng ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên cô ấy nhìn thấy dáng vẻ này của Tần Nhã.
“Tại sao tôi phải tức giận?”
Hàn Khinh Yên nhìn cô ta một hồi, giọng nói hơi bối rối: “Bởi vì tôi quấy rầy cô với Úy Tân.”
“Cũng rất tốt, dù sao sự xuất hiện của cô cho tôi biết được con người thật của Úy Tân kia.”
Không ngờ Tần Nhã một chút tức giận cũng không có lại còn lên tiếng chọc ghẹo Hàn Khinh Yên: “Nếu cô rảnh thì đến nhà tôi chơi một chút đi.”
Hàn Khinh Yên không nghĩ mọi chuyện sẽ xảy ra theo hướng này, cô ấy thừa nhận ấn tượng đầu tiên của Tần Nhã đối với mình không tốt lắm, cô ấy nhìn người đang đứng trước mặt mình, bướng bỉnh, cố chấp lại còn tính tình nóng nảy, nhưng Tần Nhã lại rất thắng thắng, nếu có thể làm bạn với cô ta thật ra cũng không tệ. Hàn Khinh Yên ngẩng đầu liếc nhìn lên trên lầu rồi rũ ánh mắt xuống: “Tốt nhất để Úy Tân hết giận rồi cô nên thẳng thắn nói chuyện với anh ấy...”
”Không cần thiết phải như vậy.”
Tần Nhã nghe thấy thế thì nhíu mày lại kéo lấy tay Hàn Khinh Yên, Hàn Khinh Yên giật mình còn chưa kịp phản ứng gì thì đã bị Tần Nhã kéo đến chiếc xe Ferrari đỏ chói bên cạnh, màu xe làm cho người khác cảm giác thật giống với Tần Nhã, đầy nhiệt huyết, chói lóa và cũng thật phóng khoáng. Cô ta nhét Hàn Khinh Yên vào ghế lái phụ bên cạnh, cúi sát người giúp cô ấy thắt dây an toàn, lúc này khuôn mặt Hàn Khinh Yên lập tức đỏ bừng như con tôm luộc bị lột vỏ: “Cô... tôi...”
“Làm sao vậy?”
Tần Nhã hỏi rồi quay trở về ghế lái khởi động xe: “Thay vì cứ chờ Úy Tân có thời gian rảnh và tìm đến cô, cô nên đi tìm anh ta mới đúng.”
Không đợi Hàn Khinh Yên kịp ngồi vững, Tần Nhã đã đạp chân ga phóng thẳng đi, mái tóc màu vàng tung bay trong gió, Hàn Khinh Yên liếc mắt nhìn qua khuôn mặt Tần Nhã: “Cảm giác... so với những người phụ nữ ngoài kia, cô thật sự khác biệt.”
“Tôi đã đi du học ở nước ngoài một thời gian cho nên bị ảnh hưởng văn hóa phương Tây, mọi người đều nói tôi khác thường như thế.”
Tần Nhã thè lưỡi nói: “Đừng hâm mộ tôi, đạo đức của tôi không tốt đâu, loại chuyện có người thứ ba ở bên ngoài... chỉ cần không phạm pháp thì trong mắt tôi cũng không có vấn đề gì hết.”
Tần Nhã vừa lái xe vừa bắt đầu tự giới thiệu bản thân mình.
Hàn Khinh Yên vừa bực mình vừa buồn cười nói: “Cô đưa tôi đi đâu vậy?”
“Đưa cô đi quên Úy Tân có được không?”
Tần Nhã nghiêng nghiêng đầu, chiếc Ferrari đỏ chói lao như bay trên đường: “Cô và Úy Tân ở chung một chỗ như vậy xem ra là có quan hệ gì đó, nhưng cô theo tôi đến nơi này, có phải cô muốn xác nhận không còn quan hệ với Úy Tân không?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!