Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thu Phục Tổng Tài Cao Ngạo - Đường Thi - Bạc Dạ

Vào nửa đêm, nhận được tin nhắn, một lúc sau, phu nhân gia đình Sakahara gọi điện tới, gia đình họ Lạc kích động ngồi dậy khỏi giường, họ kết nối được với nhau, phu nhân của gia đình Sakahara bên kia hét lên “Sumi Masen!” (*)

(*) Sumi Masen: Xin lỗi trong tiếng nhật.

Bà Lạc bị dọa giật mình, bà cảm thấy bà Sakahara đã quỳ xuống nơi bà không thể nhìn thấy qua điện thoại.

Dù gì thì quê hương của bà cũng không thể làm điều này được.

Bà vội nói: “Bà đừng nói vậy, hai chúng tôi cũng rất ngạc nhiên khi hai đứa nó như vậy...” Inuko xấu hổ với hai gia đình, nên lệnh anh quay lại, đóng cửa dạy bảo anh.

Bà Sakahara tức giận run lên, bà không bao giờ nghĩ rằng con trai mình lại có thể làm nhục gia đình như vậy, lại làm cho bụng của con gái người khác to ra, còn là trước khi kết hôn…

Con trai bà đang làm cái gì vậy!

Nghe thấy lời bà Sakahara nói, bà Lạc khẽ cau mày, biết rằng Kurosawa sẽ phải chịu nhiều vất vả khi về nước, nhưng thực ra bà khá hài lòng với đứa trẻ này, đứa bé này điều kiện và gia thế không kém gì Đường Duy, cùng con gái bà cũng môn đăng hộ đối...

Chỉ là đáng tiếc, hai đứa lại tính đến chuyện chia tay.

Thế hệ trước muốn trói hai người họ lại với nhau tạo thành một cặp, e là sẽ không có kết quả tốt..

Chỉ là không nghĩ tới hai đứa nó chia tay rồi, lại xảy ra chuyện như vậy?

Nghĩ đến đây, bà Lạc hít một hơi và nói: “Thật ra, bà Sakahara, tôi vẫn luôn hài lòng với con trai của bà, thằng bé và Du Du thời điểm đính hôn lúc trước cũng rất xứng đôi, tuy rằng hai gia đình chúng ta đã giải trừ hôn ước, chúng tôi cũng rất xin lỗi vì đã làm ảnh hưởng đến tự do hôn nhân của gia đình bà, tôi nghĩ ở đây nhất định đã xảy ra chuyện gì đó, hai đứa nhỏ cũng có cân nhắc riêng của mình. Nhưng hiện tại Du Du có thai rồi, tôi nghĩ nên hỏi lại ý kiến của Du Du về hôn ước, hi vọng chúng ta lần này có thể kết thành thân gia sui gia.”

Lời nói này quả là thấu tình đạt lý.

Mặt bà Sakahara lo lắng trở lại, bà không biết làm cách nào để bù đắp cho Lạc Du Du, nhưng bà không bao giờ nghĩ rằng mình có thể nghe thấy ý định này từ mẹ của Lạc Du Du.

Một lúc sau bà bất ngờ nói: “Bà Lạc, ý của bà là...”

“Tôi đã thông suốt rồi. Có lẽ lần đính hôn đó đã khiến hai đứa nhỏ kháng cự. Con gái tôi chưa bao giờ trở lại làm việc trong công ty gia đình. Nó chỉ trở về sau khi đính hôn được giải trừ, như thể nó đang đối đầu với gia đình. Trong những năm này, nó đã làm việc ở nước ngoài một mình. Ở một khía cạnh nào đó, nó đang thể hiện thái độ của mình theo cách riêng. Tôi không muốn để nó lại sai một lần nữa, vì vậy tôi đã hiểu ra, bà Sakahara, những gì chúng ta coi là liên hôn “vì lợi ích của các con” có lẽ là một kiểu ép buộc, chỉ khi chúng ta để chúng được tự do, chúng mới thực sự biết cách yêu một người.”

Đây là lý do tại sao mẹ của Lạc Du Du đồng ý lý do thoái hôn của Lạc Du Du, bà không thể giương mắt nhìn Du Du nghiến răng chịu đựng, một mình trôi nổi ở nước ngoài.

Rõ ràng trong nhà đã sắp xếp cho cô tất cả, nhưng cô hoàn toàn không cần.

Lạc Du Du bất hiếu làm trái ý ba mẹ, cũng không thể lật đổ gia đình đã nuôi nấng mình bấy lâu, tuy nhiên, quả thật mọi người đã sai trong vấn đề liên hôn gia tộc.

Vậy nên cô dùng cách của riêng của mình để chứng minh bản thân.

Một câu nói đùa hồi đó đã trói buộc tuổi trẻ của hai đứa trẻ và thay đổi quỹ đạo cuộc đời của Lạc Du Du.

Thực tế, bà Lạc cảm thấy rất xấu hổ.

Bà thở dài sau khi trò chuyện một hồi lâu: “Bà Sakahara, có thời gian hãy đến Trung Quốc gặp mặt... cũng cho tôi, nói lời xin lỗi với con trai của bà.”

Du Du, đây là những gì người mẹ già này có thể làm cho con, hy vọng trong tương lai, cho dù là hôn nhân hay sự nghiệp, là do con tự quyết định và tự tìm kiếm hạnh phúc.

“Bà Lạc... tôi xấu hổ vì sự bao dung và nhân hậu của bà.”

Bà Sakahara cảm động trước những lời nói của bà Lạc Du Du, bà không biết mình nghĩ gì nữa, có lẽ bà đã bỏ qua con trai mình quá lâu và chỉ coi cậu như một người máy để kế thừa công việc của gia đình...

Bao nhiêu năm rồi, hình như bà chưa bao giờ hỏi, con trai, con có mệt không?

Bà chỉ hỏi Sakahara Kurosawa, hôm nay con có làm rạng danh gia tộc không?

Bà Sakahara rơm rớm nước mắt: “Tôi... tôi sẽ đến, nhân đây, tôi cũng muốn xin lỗi con gái bà. Tôi đã không dạy dỗ tốt con trai mình để xảy ra chuyện như vậy... Tôi hy vọng con gái của bà, có thể cho con trai tôi một cơ hội...”

Đây là lần đầu tiên bà Sakahara muốn tâm sự với Kurosawa, như thể, lần đầu tiên bà thực sự trở thành mẹ của cậu.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!